CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2850

Bàn tay đang cầm chuôi kiếm của Chung Mặc, lại thu về.

Ba người khóc không ra nước mắt, nhất là Đặng Phú nhớ lại nửa tháng

trước ở trên xe ngựa, phía sau mỗ nữ nhân như mọc ra vài cái đuôi, giờ hối
hận đã không kịp rồi, cái gì mà ‘Lên núi đao xuống biển lửa cũng không từ
nếu không sẽ là cháu trai của ngài’ cái miệng này, đúng là tiện mà!

Nhưng bầu không khí trầm mặc lúc trước cũng đã được khôi phục ít

nhiều, dọc đường Lãnh Hạ cũng không hề có ý ngụy trang, đối xử với bọn
họ cũng bằng tính cách thật của mình nên bây giờ dù là Tây Vệ Nữ hoàng
hay lão đại của bọn họ thì cũng đều thấy quen thuộc.

Lãnh Hạ gật đầu, đứng dậy đi nhanh về phía nhà trong.

Còn ánh mắt nóng như lửa ở phía sau, đương nhiên Lãnh Hạ cảm giác

được nhưng chỉ liếc qua một cái rồi trực tiếp mặc kệ.

Đi đến cửa một gian thư phòng bí mật, nàng đứng ngoài quan sát một

phen, phòng rất trống trải và cũng không rộng, rất phù hợp với tính cách
Chung Mặc, trừ một bộ bàn ghế thì chỉ có giá binh trí đóng trên tường, và
một giá sách lớn, toàn bộ toàn là sách võ.

Không hổ là người có võ công cao nhất trong ám vệ ngũ quốc.

Lãnh Hạ đi tới phía giá sách, tiện tay rút ra một quyển, hỏi: “Gần đây

thế nào, nói xem.”

Nàng trà trộn vào quân doanh Đông Sở, cũng sợ bị Đông Phương Nhuận

và Kim Lân Vệ bên cạnh hắn phát hiện nên không có cách nào gửi tin tức
đi, suốt đoạn đường này có thể nói là tắc nghẽn thông tin, chỉ duy nhất cái
lần nói chuyện được vài câu với một ám vệ thì mới biết được vài tin……..

Nói đến chính sự, Chung Mặc cố nhịn lòng luận bàn võ công đang sôi

sục trong máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.