CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 490

Người bị đạp xuống đất nhức đầu, thay đổi tư thế, ôm chân giường tiếp

tục ngủ, Hoa Thiên chà chà hai chân lên giường rồi ném chăn gối xuống
người nữ nhân lưng hùm vai gấu kia, thở phào một hơi.

Hắn kiểm tra rồi toàn thân một lần, xác nhận không thất thân mới yêu

kiều vỗ ngực, lầm bầm lầu bầu: “Cũng may ta bảo vệ trinh tiết.”

Nữ nhân trên mặt đất dùng đôi chân voi đêm qua làm cho hắn choáng

váng một cước đá văng ra chăn gối trên người, bàn tay mập mạp chống
xuống đất làm cho đôi mắt hắn sáng lên, lưng hổ, sau đó lắc lắc làm cho tim
gan hắn đập liên hồi, eo gấu, ngồi dậy.

Nữ nhân ngẩng lên khuôn mặt có mười phần đàn ông, mềm giọng kêu:

“Hoa lang.”

Hoa Thiên nhất thời tê dại, thét chói tai: “Ngươi gọi ta là gì?”

Nữ nhân nghiêng đầu nhớ lại, rồi lại cười cười: “Hoa lang hôm qua thật

ôn nhu, ôm ta ngủ.”

Hoa Thiên nháy mắt bùng nổ, đạp cho nàng một cước, cũng bất chấp

chân trần lập tức chạy ra ngoài, rốt cục chạy vội tới dưới một gốc cây đại
thụ, cơm nước hôm qua trong dạ dày, toàn bộ phun ra ngoài.

Chiến Bắc Liệt nghe thấy thanh âm chạy tới, nhướn mày, khoanh tay

đứng trước cửa, giống như Lãnh Hạ ở bên kia, xem kịch vui.

Đợi hắn phun hết mọi thứ trong dạ dày mới chậm rãi đứng thẳng dậy.

Phía sau, một người cao lớn cường tráng đột nhiên xuất hiện, thanh âm

mềm mại gọi: “Hoa lang, ngươi không sao chứ?”

“Phụt…” lại làm Hoa Thiên phun tiếp, tay chống vào thân cây, tiếp tục

phun.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.