CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 532

đó Hoàng huynh chỉ mới mười hai tuổi, ta bảy tuổi, Bắc Việt nhỏ nhất, vẫn
chỉ là một đứa nhỏ ba tuổi đang bi bô tập nói.”

“Trước khi Phụ hoàng băng hà, cầm lấy tay Hoàng huynh, một lòng nhớ

kỹ dân chúng Đại Tần, ngũ quốc chiến loạn. Từ đó về sau, Hoàng huynh
chăm chỉ chấp chính, cũng gánh lấy trách nhiệm dạy dỗ ta và Bắc
Việt…………” Chiến Bắc Liệt lẳng lặng nói, khóe mắt hàm chứa ý cười, kể
lại toàn bộ cảm tình giữa phụ tử, huynh đệ bọn hắn, hắn muốn đem thời thơ
ấu của chính mình nhớ lại từng chút từng chút rồi nói cho Lãnh Hạ toàn bộ.

Lãnh Hạ nghiêng đầu nhìn hắn, vươn tay vẩy vẩy nước bên mạn thuyền

hỏi: “Cho nên mục tiêu của ngươi chính là thống nhất ngũ quốc?”

Chiến Bắc Liệt gật gật đầu, chậm rãi nói: “Không riêng gì đó là tâm

nguyện của Phụ hoàng mà ngũ quốc chiến loạn còn một ngày không dứt,
dân chúng vẫn phải đối mặt với lửa đạn chiến tranh, ta ở vị trí này, đương
nhiên là việc nên làm.”

Lãnh Hạ chớp mắt máy cái, ánh hồ êm dịu được thu vào trong mắt nàng

lại trở nên lộng lẫy đến không ngờ.

Chiến Bắc Liệt nhìn đôi mắt chứa đầy cảnh tượng lộng lẫy kia hỏi: “Còn

ngươi, mục tiêu của ngươi là gì?”

Nàng ngẩng đầu lên nhìn trời, suy nghĩ một hồi rồi trả lời: “Còn sống là

tốt rồi, ta chỉ muốn mình còn sống, những người đáng chết đều chết hết, ta
còn sống.”

Chiến Bắc Liệt nhất thời bị những lời này làm sững sờ, ngẩn ngơ gật gật

đầu, sau đó thấy vẻ mặt nàng rất chân thật mới co quắp khóe miệng, quả
nhiên là mẫu sư tử, không giống người thường.

Gió đêm trong trẻo nhưng lạnh lùng, mang theo hương vị ẩm ướt của

nước hồ, Chiến Bắc Liệt gắt gao ôm Lãnh Hạ, hai người ngươi một câu ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.