CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 172

Sở Cuồng im lặng một khắc, trầm sắc mặt nghiêm túc nói: “Tôi không

ăn sinh vật phi nhân hình.”

Nhẫm Cửu vỗ trán, sao nàng lại quên nhỉ, về mặt ăn uống, muốn kén

chọn bao nhiêu thì tên này kén chọn bấy nhiêu… Nhưng mà thôi vậy, vũ
khí của Sở Cuồng chỉ có thể bắn động vật thành một làn khói, còn trên
người nàng cũng không có vũ khí gì giúp ích được, không thể bắt thỏ hoang
chạy loạn, đành phải thật thà ăn rau thôi…

Nhưng Sở Cuồng vĩnh viễn vẫn luôn bình tĩnh như vậy, nhìn bước chân

của Nhẫm Cửu càng lúc càng nhanh, Sở Cuồng cao giọng nói: “Đừng hấp
tấp, cần phải mai phục để tiến vào thôn, thăm dò kĩ càng bên trong có nhân
mã của quan phủ không.”

Bước chân vừa nóng vừa vội của Nhẫm Cửu khựng lại, nàng quay đầu

nhìn hắn, mấp máy môi, dường như có gì muốn nói, nhưng cuối cùng lại
chẳng nói gì cả, thật thà quay lại sau lưng Sở Cuồng. Sở Cuồng liếc nhìn
nàng: “Nếu các hạ có dị nghị gì thì cứ nói, kiến giải của tôi không nhất định
chính xác tuyệt đối.”

“Không… Ta vốn đang nghĩ, thôn này là chúng ta chó ngáp phải ruồi

gặp phải, trong đó chắc không có người muốn giết chúng ta đâu. Nhưng
giống như ngươi nói, vạn sự luôn phải có dự tính xấu nhất.” Nhẫm Cửu bĩu
môi, “Ý nghĩ may rủi và hành động lỗ mãng chỉ khiến người ta chịu thiệt
thôi.”

Nàng đã khôn ra rồi, không muốn chịu thiệt nữa.

Sở Cuồng nghe vậy khẽ ngẩn ra, nhưng lại không nói thêm lời nào, chỉ

quay đầu tiếp tục đi về phía trước.

Có một con đường nhỏ kéo dài lên núi, đi theo nó là có thể vào thôn một

cách nhanh nhất, nhưng hai người không đi đường nhỏ mà vòng vèo một
hồi, đến bên một con sông nhỏ, theo bờ sông đi vào trong thôn, đang là buổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.