CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 241

Nhẫm Cửu ngẩn ra.

Hình như là vậy…

Vậy là nàng lập tức xông lên, bước nhanh đến góc tường bên kia, kéo cổ

áo Sở Cuồng nói: “Quên chuyện ban nãy đi!”

Sở Cuồng không ngờ Nhẫm Cửu thật sự xông đến, hắn thoáng sửng sốt,

tiếp đó ánh mắt bất giác mềm đi: “Được.”

Hắn đáp quá thẳng thắn khiến Nhẫm Cửu hơi ngượng: “Thật ra… ta,

chính là vì…” Vì thích ngươi nên mới để tâm như vậy. Lời này còn chưa
kịp nói ra, Sở Cuồng bỗng bịt miệng Nhẫm Cửu, ra hiệu cho nàng im lặng.

“Bộp, bộp” mấy tiếng vang lên, giống như tiếng người nào đó đang

loạng choạng, đi một lúc rồi ngừng một lúc, thanh âm dằn xóc trong thông
đạo trống trơn đen ngòm càng thêm thê lương, Nhẫm Cửu trợn to mắt, nhìn
về phía thanh âm đó, ngoài những nơi ánh sáng trên vai Sở Cuồng chiếu
đến, những nơi khác không thấy được gì.

Sở Cuồng thanh thục móc vũ khí ra, bảo vệ trước người Nhẫm Cửu.

Tiếng bước chân ngày càng gần, nhưng lại càng trở nên kỳ quái, vì

Nhẫm Cửu vốn không nghe ra được nó truyền đến từ hướng nào, dường
như bốn phương tám hướng đều có người đi đến, nhưng nghe kĩ thì tiếng
bước chân rõ ràng nhất cũng chỉ có một người.

Thanh âm quỷ dị này khiến Nhẫm Cữu siết chặt lòng bàn tay đến toát

mồ hôi, lưng nàng áp sát vào tượng đá băng lạnh, không ngừng tập trung
lắng nghe, muốn phân rõ thanh âm kia rốt cuộc là từ đâu truyền đến.

Bỗng nhiên! Người đang đi trong bóng tối kia dường như đột nhiên

vùng chạy, tiếng bước chân ngày càng gần ngày càng gần hơn, Nhẫm Cửu
níu chặt áo Sở Cuồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.