CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 339

“Dù hắn không làm gì, chỉ đứng như vậy cũng có thể làm ta không rời

mắt đi được.” Nhẫm Cửu thất thần lẩm bẩm.

Phó Thanh Mộ bên cạnh nhìn Nhẫm Cửu một cái, lau bụi bám đầy mặt:

“Chuyện này chủ yếu phải xem mặt mũi thế nào.”

Nói xong hắn đi ra ngoài xem con yêu quái đó, líu lưỡi: “Trên đường đi

theo hai vị đúng là yêu ma quỷ quái gì cũng đều thấy cả. Sau này nếu đạo sĩ
nghèo ta không có tiền mua rượu cũng có thể làm tiên sinh kể chuyện kiếm
miếng ăn. Lần trước là rắn trắng, lần này là cái gì? Khỉ hoang à?”

Hắn vừa dứt lời, con yêu quái nằm dưới đất đột nhiên nhe răng với

hắnm một tiếng gầm gừ đe doạ phát ra từ trong họng. Phó Thanh Mộ hoảng
sợ lui lại một bước, Sở Cuồng đạp mạnh chân, một tiếng rốp vang lên, con
yêu quái không phát ra âm thanh đé doạ được nữa, có lẽ là mấy cái xương
trong cổ họng đã bị giẫm nát.

Sở Cuồng quay lại nhìn Phó Thanh Mộ: “Sinh vật không mang hình

người này có chỉ số thông minh khá cao, đại khái có thể nghe hiểu ngôn
ngữ của các vị. Nó nóng tính, cố gắng tránh kích thích nó.” Trong đôi mắt
đen của hắn chợt loé lên ánh đỏ, Phó Thanh Mộ ngẩn người, còn chưa kịp
nhìn kĩ Sở Cuồng đã quay đầu đi, hỏi: “Ai dẫn các ngươi tới tinh cầu này?”

Yêu quái không nói một lời.

Giọng Sở Cuông lạnh đi: “Ngậm miệng không nói có nghĩa vô dụng đối

với quân ta. Hạm đội Bình Minh luôn không hạ thủ lưu tình đối với tù binh
là sinh vật không mang hình người, ngươi nên suy nghĩ cho rõ.”

Yêu quái há miệng lộ ra hàm răng sắc nhọn. Dường như nó đang cố hết

sức phản kháng để giết chết Sở Cuồng. Sát ý dâng lên quanh người Sở
Cuồng, lại có tiếng xương vỡ vang lên, con yêu quái không động đậy được
nữa. Sở Cuồng rút thứ vũ khí có thể sử dụng ra bắn một phát vào xác yêu
quái, con yêu quái to lớ dữ tợn này lập tức hoá thành khói đen bay mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.