CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 525

trước cửa phòng Nhẫm Cửu, vừa gõ vừa gọi to: “Cửu gia, Cửu gia, chúng ta
ra ngoài chơi đi!”.

Tiếng gọi đánh thức Sở Cuồng đang nhắm mắt dưỡng thần sau một đêm

không ngủ. Hắn đứng bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Nhẫm Cửu mở cửa,
cười hì hì với đám trẻ con: “Hôm nay không chơi với các em nữa. Chị phải
đến nhà bếp nấu cơm trưa”.

“Ơ… Bây giờ còn lâu mới đến giờ ăn trưa, Cửu gia đi chơi với bọn em

một lát đi!”.

Nhẫm Cửu lắc đầu, đám con nít lại ồn ào lôi kéo. Đến tận lúc Nhẫm Cửu

nghiêm mặt gõ vào đầu mấy cậu bé nghịch ngợm, lũ trẻ mới chịu chạy đi.
Nhẫm Cửu vừa đi đến nhà bếp vừa hát. Sở Cuồng nhìn tài liệu xếp đầy
trong phòng, suy nghĩ một hồi, cuối cùng mở cửa ra đi theo Nhẫm Cửu.

Từ lúc chiến sự bắt đầu, Sở Cuồng càng ngày càng ít khi ở bên Nhẫm

Cửu như trước. Dường như đã lâu lắm rồi hắn không nhìn thấy Nhẫm Cửu
vui vẻ hoạt bát vào sáng sớm như vậy. Nhẫm Cửu vừa đi vừa chào những
người hầu trong châu phủ gặp trên đường, xem ra mấy ngày nay đã làm
quen với không ít người. Đi vào nhà bếp, các sư phụ nấu bếp đã làm xong
bữa sáng, đang rửa bát. Nhẫm Cửu hỏi mượn một kệ bếp rồi bắt đầu đi qua
đi lại chọn nguyên liệu nấu ăn, dáng vẻ hết sức chăm chú.

Nghĩ kĩ lại thì Sở Cuồng dường như chưa bao giờ ăn một bữa cơm

Nhẫm Cửu nấu. Lúc trước ở sơn trại núi Chi Lương, tuy cũng là Nhẫm Cửu
nấu cơm nhưng khi đó hắn không quen với thói quen ăn uống ở tinh cầu
này nên không ăn miếng nào. Sau đó rời khỏi núi Chi Lương, hối hả ngược
xuôi, nếu không ăn uống tạm bợ trên đường thì cũng ăn trong phủ của
người khác. Hắn chưa bao giờ từ từ thưởng thức những món ăn Nhẫm Cửu
nấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.