CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 583

kể xuống địa ngục nào, bất kể sức chiến đấu của hắn gấp Nhẫm Cửu bao
nhiêu lần, nếu phải đổi mạng cho nàng, hắn sẽ đánh đổi.

Bả vai đột nhiên bị đập mạnh, ngay sau đó Sở Cuồng đập mạnh lưng

vào bàn điều khiển phía sau. Không biết hắn va vào thứ gì, năng lượng
trong phòng đột nhiên bị ngắt, ánh đèn lập tức tắt ngóm, xung quanh chìm
vào trong tối tăm. Trong bóng tối tĩnh lặng, tiếng thở dốc của hai người
càng trở nên rõ ràng. Dù không nhìn thấy nhưng Sở Cuồng cũng có thể cảm
nhận được môi Nhẫm Cửu đang đặt trên động mạch cổ hắn. Bờ môi nàng
run rẩy như một con bướm đang vỗ cánh trên cổ hắn. Hắn gần như có thể
nghe thấy tiếng Nhẫm Cửu nghiến chặt hàm răng. Hắn biết nàng đang cố
gắng khống chế bản thân.

“Nhẫm Cửu”, Sở Cuồng khẽ gọi nàng: “Cố gắng giữ tỉnh táo, anh đưa

em ra ngoài, tìm được thảo dược là sẽ ổn thôi.” Đây là biện pháp duy nhất
Sở Cuồng có thể nghĩ được hiện nay. Hơi thở của Nhẫm Cửu vẫn phả vào
cổ hắn không hề xê dịch. Thậm chí Sở Cuồng có thể cảm nhận được răng
nàng đang cọ vào da mình.

“Không!” Nhẫm Cửu đẩy mạnh Sở Cuồng ra, dường như đã dùng hết

chút lí trí cuối cùng của mình. “Cút!”, Nhẫm Cửu gào lên với Sở Cuồng,
tiếng gào khàn khàn chỉ toàn đau khổ và vùng vẫy: “Cút ra ngoài! Đóng cửa
lại!” Nhốt nàng ở trong này! Giống như con quái vật bị nhốt ở trong này
trước đó, chỉ cần nhốt nàng ở đây là được. Nàng không muốn ra ngoài hại
người!

Nhẫm Cửu co người lại, cổ họng phát ra âm thanh nức nở như đang rên

rỉ. Nàng ôm ngực, bàn tay bấu chặt, móng tay đâm vào da thịt. Nàng cực kì
đau khổ, giọng nói khàn đặc gần như không thể nghe rõ được: “Sở Cuồng...
Anh đi đi...” Nàng đã tuyệt vọng với chính mình. Nàng chỉ còn một nguyện
vọng duy nhất là không làm Sở Cuồng bị thương. Nàng gần như là cầu xin
hắn: “Đi đi...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.