CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 592

phải...”, Nhẫm Cửu muốn cười, nhưng đôi mắt vừa cong cong liền chảy ra
mấy giọt nước mắt: “Chẳng phải đã nói là gả cho em chứ không phải cưới
sao?” Sau một câu chất vấn lớn tiếng, nước mắt Nhẫm Cửu rơi xuống
không ngừng như một chuỗi ngọc trai đứt dây, trông hết sức ấm ức.

Sở Cuồng lặng lẽ đưa tay lau nước mắt cho nàng. Nàng lại càng khóc

càng không dừng lại được, dần dần trở nên nức nở.

“Em đúng là...”, Sở Cuồng than một tiếng, vòng tay ra sau gáy Nhẫm

Cửu kéo đầu nàng về phía mình, môi khẽ chạm vào môi nàng, nhẹ nhàng
mơn trớn rồi chuyển thành một nụ hôn thật sâu.

Vị mặn chát của nước mắt quyện lẫn vị đắng của thảo dược trong miệng

Nhẫm Cửu, nhưng Sở Cuồng lại chỉ cảm thấy ngọt ngào. Vị ngọt làm tâm
hồn hắn xao động, làm hắn chìm đắm không thể tự chủ, không thể thoát ra.
Nếu còn tiếp tục, sợ rằng hắn sẽ không khống chế được mình... Lí trí nhắc
nhở Sở Cuồng khiến hắn rời khỏi cánh môi ấm áp của Nhẫm Cửu trong sự
lưu luyến tột cùng. Hơi thở dồn dập của Nhẫm Cửu phả vào mặt hắn, sự
gần gũi mập mờ này còn khiến hắn khó kiềm chế hơn cả lúc môi chạm môi
khi nãy. Hắn buộc phải lùi lại, đưa mắt nhìn đi nơi khác, hắng giọng một
tiếng: “Bây giờ đừng cố tình gây sự nữa...”

Nhẫm Cửu ngơ ngác nhìn hắn: “Sở Cuồng, vừa rồi anh đối xử với em

như một đứa trẻ con đòi kẹo à?”

Ánh mắt Sở Cuồng lướt nhanh qua gương mặt Nhẫm Cửu, ánh mắt đó

quả thực như đang nói: “Chẳng lẽ vừa rồi không phải em muốn như vậy
sao?”

Nhẫm Cửu yên lặng một lát: “Em thật sự muốn anh gả cho em. Tìm

được người ở rể là kì vọng lớn nhất của cha mẹ em đối với em.” Nhẫm Cửu
lầm bầm một câu, sau đó lại nhìn Sở Cuồng với ánh mắt sáng rực: “Có điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.