CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 175

Dừng một chút Diệp Khải Nguyên tiếp:
- Bất kể ngươi thế nào đối với ta, bọn ta tóm lại vốn là bằng hữu cũ của

nhau, bằng hữu giống như rượu vậy, càng cũ càng nồng.

Dương Thiên hỏi:
- Ngươi thật muốn uống rượu hay sao?
Diệp Khải Nguyên than thở:
- Ngươi biết đấy, lúc này tâm tình của ta rất tồi tệ.
Dương Thiên thừa nhận:
- Vô luận ai gặp chuyện như thế này, tâm tình cũng sẽ không thoải mái.
Diệp Khải Nguyên nói:
- Người có tâm tình sa sút, thì thường muốn uống rượu.
Dương Thiên cũng đồng tình:
- Ngoại trừ uống rượu ra, ngươi sẽ chẳng còn chuyện gì hay để làm nữa.
Diệp Khải Nguyên lại nói:
- Vì vậy nếu ngươi xem trọng thân phận bọn ta là bằng hữu cũ của nhau,

thì nên mang ít rượu lại cho ta.

Dương Thiên suy nghĩ, đột nhiên đứng dậy cất tiếng:
- Được, ta sẽ đi tìm rượu cho ngươi, ngươi tốt nhất hãy ngoan ngoãn

ngồi chờ đây, đừng nghĩ tới chuyện đào tẩu.

Diệp Khải Nguyên nhìn y bỏ đi, đôi mắt liền sáng lên.
Con người, tóm lại là có nhân tính.
Chàng đột nhiên tràn đây hy vọng vào nhân tính, lại cảm thấy con người

Dương Thiên không phải là quá xấu.

Dương Thiên rất mau chóng quay lại, trong tay cầm một hũ đồng lớn,

cân lượng dường như không nhỏ.

Rượu trong hũ không đầy lắm, nhưng ít ra cũng được bảy tám cân.
Xưa nay Diệp Khải Nguyên uống rượu rất mau, Diệp Khải Nguyên đã

quyết định sau khi lực khí của mình hồi phục, tuyệt sẽ không báo phục
Dương Thiên.

Một người nếu đã chịu thay cho bằng hữu của mình đi tìm rượu, thì

người này không phải là đã hết thuốc cứu.

Dương Thiên lạnh lùng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.