CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 181

Đinh Linh Lâm đã đi tới, dựa vào người của Diệp Khải Nguyên, nắm

chặt tay của Diệp Khải Nguyên, cũng muốn lắng nghe.

Diệp Khải Nguyên cười cười nói:
- Nghe nói ngươi đã trúng độc, nếu cử động một chút là chết ngay, bây

giờ ngươi đã cử động rồi, nhưng vẫn còn sống.

Hàn Trinh ơ hờ đáp:
- Vô luận là độc gì, đều có thuốc giải.
Diệp Khải Nguyên hỏi:
- Ngay độc của Ma giáo cũng có thể giải được sao?
Hàn Trinh nói:
- Thì ta còn sống đây.
Diệp Khải Nguyên cười cười:
- Kỳ quái là ngươi có lối sống không hay.
- Tại sao ta lại sống không hay?
Diệp Khải Nguyên đáp:
- Người giống như ngươi, vốn phải sống hay hơn.
Hàn Trinh trầm ngâm, nói:
- Ngươi nói ta vốn không nên ăn cơm dưới trướng của Vệ Thiên Bằng

hay sao?

Diệp Khải Nguyên gật đầu:
- Không sai.
Rồi mỉm cười nói tiếp:
- Vệ Thiên Bằng không phải là một chủ nhân tốt, ngươi vốn không nên

tự hạ mình, càng không nên đứng yên chịu một quyền của ta như thế.

Hàn Trinh trở nên trầm mặc, tựa như đang nghĩ ngợi có vài lời nên nói ra

hay không.

Diệp Khải Nguyên nói:
- Ngươi chịu đựng quyền đó của ta, hiển nhiên là vì ngươi không muốn

trước mặt người khác hiển lộ võ công của ngươi.

Cuối cùng Hàn Trinh thở dài một tiếng nói:
- Ta có nguyên nhân.
- Ta biết nhất định trong đó có nguyên nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.