CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 280

xuyên gặp người đó hơn.

Thôi Ngọc Chân tươi cười đáp:
- Muội cũng hy vọng có thể gặp được người đó, người đó đã là huynh đệ

của đại ca, vậy nhất định đó cũng phải là một người rất tốt.

Trong lòng nàng đột nhiên tràn đầy mơ ước về một hạnh phúc mơ hồ ở

tương lai, nhịn không được lại hỏi:

- Người đó tên là gì?
Diệp Khải Nguyên đáp:
- Bạch Tử Băng.
* * * * *
Thuốc mà Hoa Tử Thanh để lại có hai bao, một bao để uống, một bao để

bôi. Dược tính của thuốc rất ôn hòa, phảng phất có một công hiệu trấn tĩnh.
Vì vậy Diệp Khải Nguyên ngủ rất say giấc. Chàng tỉnh dậy cảm thấy rất
khoan khoái. Tại vì vết thương đau nhức như đã giảm nhẹ rất nhiều, hơn
nữa từ bên ngoài cửa bay vào hương vị thoang thoảng nồi cháo gà đang
hầm trên bếp lửa.

Thôi Ngọc Chân chắc hẳn đang nấu cháo cho Diệp Khải Nguyên trong

nhà bếp. Ánh thái dương chiếu vào trong cửa sổ, gió rất nhẹ, hôm nay thời
tiết chắc hẳn sẽ rất tốt.

Diệp Khải Nguyên cơ hồ đã quên hết tất cả phiền não, kêu lớn lên:
- Cháo đã nấu chín chưa, mau múc ba bát lớn lên đây cho ta!
- Có ngay!
Màn cửa đột nhiên được vén lên, một bát cháo lớn bay vào, đập vào

tường “xoảng” một tiếng. Diệp Khải Nguyên ngơ ngác. Cháo gà dính trên
tường chảy ròng ròng xuống, rồi đột nhiên một người xuất hiện ở cửa ra
vào, cười nhạt.

Y Dạ Khốc.
Y vẫn mặc trường bào đỏ tươi thêu đầy hoa mẫu đơn đen, xem ra y vẫn

giống như cái xác khô.

Diệp Khải Nguyên đột nhiên nhìn y cười cười, nói:
- Sớm quá phải không?
Y Dạ Khốc lạnh lùng đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.