CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 314

Nhưng Diệp Khải Nguyên đã vô hình vô tung.
Sắc mặt của Đới Cao Cang xanh tái đi, thét lớn lên:
- Hãy dừng xe lại.
Y lao xuống xe ngựa, nắm lấy người phu xe nói:
- Ngươi có nhìn thấy kẻ họ Diệp đó xuống ngựa hay không?
- Không.
- Thế hắn đâu?
Người phu xe cười nhạt:
- Ngươi cùng ở chung với hắn trong xe, ngươi không biết thì ta làm sao

biết được.

Người phu xe không phải là thuộc hạ của Đới Cao Cang, nên thái độ đối

với y không có chút tôn trọng nào.

Đới Cao Cang đột nhiên cảm thấy dạ dày thắt lại, nhịn không được muốn

nôn mửa ra tất cả thịt bò và chân gà vừa ăn lúc nãy.

Người phu xe đang nhìn chăm chăm Đới Cao Cang, lạnh lùng nói:
- Ngươi tốt nhất hãy mau lên xe đi, hãy cùng ta đi báo cáo kết quả.
Đới Cao Cang không muốn trốn đi, y biết rằng vô luận trốn đi đâu chăng

nữa cũng chẳng thoát được.

Khi người phu xe bắt đầu đánh xe đi, Đới Cao Cang khom người trên

cửa sổ xe, nôn mửa lên hồi.

Xe ngựa đi qua một khe núi, trước mặt liền hiện ra một tấm biển gỗ rất

lớn, bên trên viết:

“Thử sơn hữu hổ, hành nhân cải lộ” (Núi này có hổ, người đi đường nên

đi hướng khác)

Nhưng chiếc xe ngựa vẫn không đổi hướng đi, đường càng lúc càng hẹp,

chỉ chừa đủ cho chiếc xe ngựa ép sát vách núi mà đi.

Sau khi đã đi qua khe núi, thì trước mặt xuất hiện một đường phố.
Một đường phố rất náo nhiệt giống như trong thành, ngay cái cửa hàng

hai bên đường phố, bảng hiệu cũng hoàn toàn giống hệt.

Đến nơi đây, vô luận là ai cũng đều sẽ cho rằng mình đột nhiên lại quay

về bên trong thành Trường An.

Nhưng đi qua đường phố này rồi, trước mặt lại là hoang sơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.