CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 353

- Bọn chúng đã sớm biết Diệp Khải Nguyên chết.
- Diệp Khải Nguyên lẽ nào đã chết sao?
Đinh Linh Lâm muốn bật khóc to lên, nhưng không thốt ra nổi một tiếng.
* * * * *
Đại sảnh tối tăm ánh đèn u ám.
Khi Đinh Linh Lâm tỉnh lại, phát hiện ra mình vẫn còn nằm ở chỗ mà

mình vừa ngã xuống.

Không có ai đến đỡ nàng dậy cũng không có ai đến an ủi nàng một câu.
Đỗ Đồng vẫn còn đứng khoanh tay ở đó, lạnh lùng nhìn Đinh Linh Lâm,

vẻ mặt y lộ vẻ căm ghét.

Đinh Linh Lâm miễn cưỡng đứng dậy, cắn răng nói:
- Diệp Khải Nguyên... Diệp Khải Nguyên đã chết dưới tay ai vậy?
Đỗ Đồng lạnh lùng đáp:
- Ta không biết!
- Ta làm sao mà biết được đây?
- Ngươi phải biết.
Đinh Linh Lâm nói lớn:
- Ngươi nói như vậy là ý gì, tóm lại là ai đã giết Diệp Khải Nguyên?
Đỗ Đồng cũng cắn răng, từ kẽ răng rít lên hai chữ:
- Chính ngươi!
Hai chữ này giống như cú chùy sắt đánh vào Đinh Linh Lâm, khiến nàng

không đứng vững nổi nữa:

- Chính ta...
Đỗ Đồng lạnh lùng nói:
- Nếu không phải là ngươi trước nhất một đao đâm trọng thương Diệp

Khải Nguyên thì làm sao y có thể bại dưới tay Lữ Địch được? Đới tổng tiêu
đầu nếu không phải vì muốn mang y đi trị thương tích, thì làm sao lại có
thể chết ở trên xe cùng y chứ?

Trái tim của Đinh Linh Lâm đã vỡ nát, toàn thân tựa như cũng vỡ nát ra.
Nàng lại nghĩ đến cơn ác mộng, lại nghĩ tới khi Ngọc Tiêu nhìn trừng

nàng, một đôi mắt đầy sự tà ác.

“Hãy mau dùng cây đao này đi giết Diệp Khải Nguyên..”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.