CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 354

Lẽ nào đó không phải là mộng? Lẽ nào nàng thật sự đã gây ra chuyện

đáng sợ như thế?

Đinh Linh Lâm không tin, chết cũng không tin.
Nàng lao đến, một tay nắm lấy vạt áo Đỗ Đồng, rít lên:
- Ngươi nói láo!
Đỗ Đồng lạnh lùng nói:
- Ta có nói láo hay không, chính ngươi phải biết chứ!
Đinh Linh Lâm hét lên:
- Ta biết ngươi đang nói láo, ngươi nói thêm một chữ nữa là ta giết ngươi

ngay.

Đỗ Đồng cười nhạt, đột nhiên xuất thủ, chém xéo vào vai của Đinh Linh

Lâm.

Y không ngờ rằng võ công của Đinh Linh Lâm cao hơn rất nhiều so với

trong trí tưởng tượng của y.

Thiết chưởng của y cắt ra, Đinh Linh Lâm đã đột ngột quay người, một

cú khuỷu tay đánh vào hông của y.

Đỗ Đồng lập tức bị đánh văng vào tường, đau đớn cong gập người lại.
Đinh Linh Lâm đã lại xông tới, một tay túm lấy y, rít lên:
- Ngươi nói ngay! Có phải là ngươi nói láo hay không?
Đỗ Đồng tái xanh cả mặt, mồ hôi vã ra lạnh toát, thở hổn hển liên tục.

Đột nhiên cười lạnh nói:

- Được! Ngươi giết ta đi. Ngay Diệp Khải Nguyên ngươi cũng có thể

giết, thì có ai mà ngươi không thể giết. Ngươi có giết ta đi chăng nữa, ta
vẫn chỉ có mấy lời đó thôi.

Đinh Linh Lâm đột nhiên buông tay, toàn thân run lên, run lên giống như

chiếc chuông đồng rung trong gió mạnh vậy.

Khắp nơi trong đại sảnh mơ hồ như có trăm ngàn đôi mắt đang nhìn

nàng, trong mỗi đôi mắt như tràn đầy sự căm ghét và hận thù.

- Ta vốn phải giết ngươi báo thù cho Đới tổng tiêu đầu và Diệp Khải

Nguyên, nhưng hạng nữ nhân như ngươi, không đáng cho bọn ta giết,
ngươi đi đi.. ngươi đi đi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.