CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 72

- Cho nên các ngươi đã cố ý để lọt vào mắt cái tên đồ đệ háo hắc mà bé

gan của ta, các ngươi biết sớm muộn gì ta cũng đến tìm các ngươi.

Cô chị đỏ mặt cười nói:
- Không dối gì lão nhân gia, chúng con không biết rằng y sẽ đến tìm

chúng con giữa lúc canh khuya thế này, cách của y không tốt nhưng lại rất
hữu hiệu.

Vệ Thiên Bằng đột nhiên cười nói:
- Đã từ lâu nghe tiếng môn hạ của Âu Dương thành chủ đều là những

người thông minh tuyệt sắc, hôm nay mới gặp mặt quả nhiên không sai.

Lão ngửa mặt cười lớn, dường như đã quên đi tỷ muội họ trong người

hãy còn một món khí giới tùy thân chưa sử dụng. Đúng vào lúc ấy, cả tỷ
muội họ lại đồng thời xuất thủ, chỉ nghe “coong” một tiếng, từ trong tay áo
họ bay ra mười mấy điểm sáng nhanh như vũ bão thẳng vào ngực Vệ Thiên
Bằng.

Vệ Thiên Bằng vẫn không dứt tiếng cười, nhưng thanh đoản côn trong

tay đã vẽ một hình vòng cung hứng lấy mười mấy điểm sáng đó. Chỉ thấy
mười mấy điểm sang như bị hút vào vòng tròn ấy, khi Vệ Thiên Bằng dừng
tay lại đã không thấy đâu nữa.

Cả tỷ muội họ đều ngẩn người ra, bởi vì cả hai khí giới tùy thân của họ

chỉ trong chớp mắt đã bị cây đoản côn kỳ dị của Vệ Thiên Bằng hóa giải dễ
dàng.

Vệ Thiên Bằng điềm đạm nói:
- Ta đã sớm biết nếu như các ngươi không tung hết tùy thân song bảo sẽ

chết không cam tâm đâu.

Cô em nãy giờ vẫn im lặng, bỗng thở dài cười khổ nói:
- Họ thật đã quá xem thường lão.
Ngưng một chút lại tiếp:
- Bọn họ cho rằng lão đã quá già rồi, cho rằng giang hồ bây giờ là thiên

hạ của những người trẻ tuổi, nhưng theo ta nhận xét, chỉ một mình lão có
thể so sánh được với mười người.

Nói xong ả cúi đầu đưa mắt nhìn Vệ Thiên Bằng, trong ánh mắt lộ vẻ

cung kính tột cùng. Ánh mắt như thế này chỉ có ở các thiếu nữ khi người đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.