CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 129

“Luôn luôn có tình huống con người,” Paul đồng ý.

“Nó giỏi lắm chỉ là một thứ bấp bênh,” Edric nói, “nếu không làm rối lên
bằng ảo tưởng.”

“Thị kiến của ta không hơn là ảo tưởng sao?” Paul hỏi, nhạo sự buồn bã
trong giọng mình. “Hay ngài muốn ám chỉ những người tôn thờ ta đang ảo
tưởng?”

Stilgar nhận thấy căng thẳng gia tăng, bước một bước lại gần Paul, tập
trung chú ý vào Người Hiệp hội đang dựa người trong bể.

“Người bóp méo ý thần, thưa Bệ hạ,” Edric phản đối. Cảm giác hung bạo
kỳ quặc lơ lửng trong những từ đó.

Bạo lực ở đây? Paul tự hỏi. Chúng sẽ không dám! Trừ phi (và chàng liếc
những cận vệ của mình) lực lượng bảo vệ chàng sẽ được sử dụng để đảo
chính chàng
.

“Nhưng ngài lên án ta nuôi dưỡng âm mưu muốn trở thành một vị thần,”
Paul nói, bắt giọng theo cách mà chỉ Edric và Stilgar có thể nghe thấy.
“Mưu đồ ư?”

“Có lẽ thần đã lựa chọn từ bất cẩn, tâu Bệ hạ,” Edric nói.

“Nhưng có ý nghĩa đấy,” Paul nói. “Có nghĩa là ngài chờ đợi điều tồi tệ
nhất từ ta.”

Edric vươn cổ, nhìn sang bên về phía Stilgar với vẻ e ngại. “Con người
luôn chờ đợi những điều tồi tệ nhất từ kẻ giàu sang và hùng mạnh, tâu Bệ
hạ. Người ta vẫn bảo rằng một người có thể nói với nhà quý tộc: ông ta chỉ
để lộ những thói xấu nào khiến ông ta được ngưỡng mộ hơn.”

Một cơn rùng mình lướt qua mặt Stilgar.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.