CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 165

vật thông thoáng giữa các mái nhà vàng và đỏ phấn. Màu xanh, quà tặng
của Muad’dib và nước của Người. Trong tầm mắt chàng là những khu rừng
nhỏ và những vườn cây ăn quả - rừng cây thông thoáng sánh ngang với
vùng Lebanon truyền thuyết.

“Muad’dib dùng nước như người điên,” người Fremen nói.

Paul đặt tay lên mắt.

Mặt trăng rơi.

Chàng thả tay, nhìn ra ngoài đô thành với tầm nhìn rõ ràng hơn. Những tòa
nhà mang dáng điệu Hoàng gia man dã gớm guốc. Chúng sừng sững to lớn
và rực sáng dưới mặt trời phía Bắc. Khổng lồ! Mọi kiến trúc to quá mức mà
lịch sử điên rồ có thể sản sinh đều nằm trong tầm mắt chàng: những sân
thượng mái bằng cân xứng, những quảng trường to như thành phố, công
viên, cơ ngơi, những mảnh đất hoang được cấy trồng.

Nghệ thuật nguy nga tiếp giáp với những cái phi thường không thể diễn giải
của sự nhạt nhẽo ảm đạm. Từng chi tiết khắc dấu ấn lên chàng: lối hậu theo
hầu hết kiến trúc Baghdad cổ... mái vòm mơ mộng từ Damascus huyền
thoại... khung cửa cong từ vùng trọng lực thấp Atar... những góc nâng hòa
hợp và những bề sâu kỳ lạ. Tất cả tạo nên ấn tượng về sự tráng lệ không gì
so sánh được.

Trăng! Trăng! Trăng!

Thất vọng khiến chàng rối tung. Chàng cảm thấy áp lực từ vô thức của số
đông, cái khối người quét qua vũ trụ của chàng mãnh liệt như cơn triều
xoáy cuộn khổng lồ. Chàng cảm nhận những luồng di chuyển bao la đang
vận hành trong sự vụ của con người: gió lốc, xoáy nước, những dòng chảy
gene. Không con đập ngăn trở nào, không cơn co thắt bất lực hay sự
nguyền rủa nào ngăn được nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.