CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 166

Cuộc Thánh chiến của Muad’dib chỉ ngắn ngủi hơn một nháy mắt trong
vận động lớn lao này. Dòng Bene Gesserit bơi giữa con triều đó, thực thể
liên hợp trao đổi gene ấy cũng mắc kẹt trong dòng chảy giống như chàng.
Thị kiến về mặt trăng rơi phải được cân lường với những truyền thuyết
khác, những thị kiến khác trong một vũ trụ mà thậm chí những ngôi sao
tưởng chừng như vĩnh cửu cũng tàn dần, lập lòe, lụi tắt...

Một mặt trăng đơn độc có nghĩa gì đâu trong vũ trụ đó?

Vọng lại từ xa phía trong thành quách của chàng, sâu bên trong tới mức âm
thanh đôi lúc chìm đi dưới dòng chảy ồn ào của thành phố, đàn rebaba
mười dây leng keng với một bài hát về cuộc Thánh chiến, lời ca ai oán về
một người phụ nữ bị bỏ lại ở Arrakis:

Hông nàng như đụn cát gió uốn cong

Mắt nàng sáng như hơi nóng mùa hạ.

Hai bím tóc đu đưa trên lưng

Tóc nàng đầy những vòng nước!

Tay ta nhớ da nàng,

Thơm ngát như hổ phách, hương hoa.

Mi mắt run rẩy đầy kỷ niệm...

Ngọn lửa trắng ái tình khiến ta buồn khổ!

Bài hát khiến chàng muốn phát bệnh. Giai điệu dành cho những sinh vật
ngu xuẩn đắm mình trong đa cảm! Sao không hát cho cái xác tọng đầy cát
mà Alia đã thấy đi.

Có người đến trong bóng tối của tấm lưới ban công. Paul quay ngoắt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.