CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 171

CHƯƠNG 12

“Ngươi không van nài mặt trời tha thứ.”

- Vất vả của Muad’dib theo tường thuật của Stilgar.

Một khắc kém cỏi cũng đủ chết người, Mẹ Chí tôn Gaius Helen Mohiam tự
nhắc mình.

Mụ tập tễnh đi ra, vẻ lãnh đạm, giữa vòng lính Fremen. Một tên đi sau mụ,
mụ biết, là kẻ câm điếc vốn miễn dịch với những trò dụ dỗ của Giọng nói.
Không nghi ngờ gì hắn được giao nhiệm vụ giết mụ ngay khi có một khiêu
khích dù nhỏ nhất.

Tại sao Paul lại triệu tập mình? Mụ phân vân. Có phải hắn định tuyên bố
bản án không? Mụ nhớ cái ngày cách đây rất lâu khi mình thử thách hắn...
đứa trẻ Kwisatz Haderach. Hắn từng là đứa trẻ sâu sắc.

Ngàn đời nguyền rủa con mẹ hắn! Chính vì lỗi của nó mà Bene Gesserit đã
để vuột mất dòng gene này.

Sự im lặng dâng lên dọc hành lang mái vòm phía trước những kẻ đi theo
mụ. Mụ nhận thấy tin đã loan ra. Paul ắt nghe được sự im lặng. Hắn sẽ biết
mụ đến trước khi được thông báo. Mụ không tự lừa dối rằng quyền năng
của mình vượt được hắn.

Thằng nhóc chết tiệt!

Mụ bực dọc với gánh nặng mà tuổi tác đã quẳng lên mụ: các khớp đau
nhức, cơ bắp không còn mềm dẻo như dây roi như khi mụ còn thanh xuân.
Một ngày dài nằm lại sau mụ, và một cuộc đời dài. Mụ đã dành cả ngày với
bộ bài Tarot Xứ Cát để tìm kiếm vô vọng vài manh mối về số phận của
mình. Nhưng những quân bài quá chậm chạp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.