CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 224

“Ta cho phép ngươi tự mình nhìn quanh góc đó,” Alia gầm lên. “Miệng
ngươi bốc mùi định kiến! Nhờ anh trai ta cưỡi con trùng hỗn mang mà
ngươi có mái nhà và nước!”

Với cử chỉ dữ dội, nắm lấy áo thụng, Alia quay ngoắt đi, bước qua những
dải băng ánh sáng lung linh và biến mất vào bóng tối phía sau.

Ngay lập tức, các thầy dòng cất lên bài nguyện kết thúc, nhưng lời kinh lạc
điệu. Rõ ràng họ bất ngờ với đoạn kết của buổi lễ. Tiếng lầm rầm rời rạc
dậy lên từ mọi phía trong đám đông. Paul thấy quanh mình náo động -
không yên, bất mãn.

“Chính là thằng ngu đã hỏi về chuyện kinh doanh đó,” người phụ nữ cạnh
Paul lẩm bẩm. “Đồ đạo đức giả!”

Alia đã thấy gì? Điều gì đi qua tương lai?

Có điều gì đó đã xảy ra ở đây tối nay, làm ôi buổi lễ tiên tri. Thông thường
thì đám đông ồn ào xin Alia trả lời những câu hỏi nhỏ mọn của họ. Họ tới
như đám ăn mày xin lời tiên tri, đúng vậy. Chàng đã nghe họ cũng nhiều
như đã quan sát họ, giấu mình trong bóng tối đằng sau bệ thờ. Điều gì khác
trong tối nay?

Người Fremen già giật tay áo Paul, gật về phía cửa ra. Đám đông đã bắt
đầu xô đẩy về hướng đó. Paul để mình tiến cùng với họ, tay người dẫn
đường trên tay áo chàng. Trong lòng chàng cảm thấy cơ thể mình đã trở
thành sự hiện hình của thứ quyền năng nào đó mà chàng không còn kiểm
soát được nữa. Chàng đã trở thành phi thực thể, cái tĩnh tự mình chuyển
động. Chàng tồn tại ở giữa tâm của thứ phi thực thể đó, được dẫn qua phố
phường trong đô thành của mình, đi theo dấu con đường trong thị kiến quen
thuộc tới mức nó khiến trái tim chàng đóng băng vì nỗi đau buồn.

Mình nên biết Alia đã thấy gì, chàng nghĩ. Chính mình cũng đã thấy quá đủ
rồi. Và nó không hét lên vì thế... nó cũng đã thấy những khả năng khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.