CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 252

chàng, chỉ lùi lại khi chàng chạm vào sự vật: tấm màn, bàn tay Chani...
Chàng thấy mình lắng nghe hơi thở của Chani.

Đâu là sự bấp bênh của những thứ chỉ có thể xảy ra song không chắc chắn
xảy ra? chàng tự hỏi. Trí óc chàng mang gánh nặng ghê gớm của những ký
ức bị cắt xén. Trong mỗi khoảnh khắc thực tại có vô khối dự đoán, những
điều mang cái số không bao giờ được trở thành. Cái tôi vô hình trong chàng
nhớ lại những quá khứ sai lạc đó, gánh nặng của chúng đôi khi đe dọa nhấn
chìm hiện tại.

Chani dựa vào cánh tay chàng.

Chàng cảm thấy cơ thể mình qua cái chạm tay của nàng: da thịt đã chết
cuốn theo những con triều của thời gian. Ở chàng sặc mùi những ký ức đã
thoáng nhìn thấy vĩnh cửu. Nhìn thấy vĩnh cửu là bị phơi bày trước những
bốc đồng của vĩnh cửu, bị áp chế bởi các chiều vô tận. Tính bất diệt sai lầm
của sự tiên tri đòi hỏi sự trừng phạt: Hiện tại và Tương lai đồng hóa vào
nhau.

Lại một lần nữa, thị kiến dâng lên từ cái lỗ đen, đeo bám lấy chàng. Nó là
mắt chàng. Nó khiến cơ bắp chàng chuyển động. Nó dẫn lối chàng vào
khoảng khắc tiếp theo, giờ tiếp theo, ngày tiếp theo... cho tới khi chàng thấy
mình luôn ở đó!

“Đã đến lúc chúng ta đi rồi,” Chani nói. “Hội đồng...”

“Alia sẽ ở đó thế chỗ ta.”

“Con bé có biết phải làm gì không?”

“Nó biết.”

Ngày của Alia bắt đầu với đội lính đầy kín sân duyệt binh bên dưới nơi ở
của nàng. Nàng nhìn xuống cảnh náo loạn như phát cuồng ấy, nghe những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.