CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 296

Nàng cảm thấy anh ta sợ hãi, lo lắng cho sự an toàn của mình.

“Nó sẽ róc thịt khỏi xương,” anh ta nói như thể thấy cần giải thích cơn bão
đó cho nàng.

Nỗi sợ hãi trước anh ta bị sự quan tâm rõ ràng đó đẩy lùi. Chani để người
ghola đỡ mình lên cầu thang đá dẫn vào sietch. Họ bước qua lớp ngăn xoắn
bảo vệ cổng. Những người tùy tùng mở van ngăn ẩm rồi đóng lại sau lưng
nàng.

Mùi sietch dâng lên mũi. Nơi này dậy mùi kỷ niệm - mùi những cơ thể
đông đúc gần nhau, mùi este hôi hám từ các máy chưng cất thu hồi nước,
hương thức ăn quen thuộc, mùi đá lửa khét khi máy móc hoạt động... và
vượt lên tất cả, đâu đâu cũng có mùi hương dược: melange ở khắp mọi nơi.

Nàng thở sâu. “Nhà của ta.”

Người ghola bỏ tay ra khỏi tay nàng, đứng một bên, giờ lại đứng kiên nhẫn,
như thể đã bị tắt đi khi không được sử dụng. Tuy nhiên... anh ta quan sát.

Chani do dự gần cửa vào tư thất, bối rối trước điều gì đó nàng không gọi
được tên. Đây thực sự là nhà của nàng. Khi còn là trẻ con, nàng đã săn bọ
cạp ở đây dưới ánh sáng từ quả đèn cầu. Nhưng có điều gì đó đã thay đổi...

“Không phải Người nên vào khu ở của mình sao, Vương phi?” người ghola
hỏi.

Như thể bị lời anh ta kích thích, cơn co thắt sinh nở gợn lên trong bụng
nàng. Nàng gắng không thể hiện điều đó.

“Vương phi?” người ghola nói.

“Tại sao Paul lại sợ cho ta khi sinh con?” nàng hỏi.

“Lo sợ cho sự an toàn của Người là đương nhiên,” người ghola nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.