CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 42

cười... thoạt đầu e lệ, rồi gượng gạo trước cặp mắt nhìn, như thể nàng đang
muốn trốn chạy.

Miệng Paul khô lại. Trong thoáng chốc xộc lên mũi chàng mùi khói của
một tương lai thảm khốc và giọng của một thị kiến khác ra lệnh cho chàng
hãy thoái lui... thoái lui... thoái lui... Tầm nhìn tiên tri của chàng đã nghe
lén cõi vĩnh hằng từ rất lâu rồi, vồ lấy những mớ lưỡi xa lạ, lắng nghe đá và
nghe xương thịt vốn không phải của mình. Từ ngày đầu tiên chàng va chạm
với mục đích kinh khủng ấy, chàng đã nhòm ngó tương lai, hy vọng tìm
được sự bình yên.

Dĩ nhiên vẫn còn có cách. Chàng biết rõ nó trong tim mình mà không biết
được trái tim của nó - một tương lai thuộc lòng, nghiêm khắc chỉ thị cho
chàng: hãy thoái lui, thoái lui, thoái lui...

Paul mở mắt ra, nhìn cái quyết định rõ nét trên mặt Chani. Nàng ngồi lặng
yên, đã ngừng xoa bóp chân chàng - một người Fremen thuần khiết nhất.
Những đường nét vẫn quen thuộc dưới chiếc khăn hôn nhân nezhoni màu
xanh đeo trên tóc trong khuê phòng kín đáo của họ. Nhưng quyết định ấy
lại đeo lên cho nàng cái mặt nạ của một cách nghĩ khác, cổ xưa và lạ lẫm
với chàng. Phụ nữ Fremen vẫn chia sẻ những người đàn ông của họ hàng
nghìn năm nay - không phải lúc nào cũng trong yên bình, nhưng luôn luôn
bằng cách nào đó để việc này có vẻ vô hại. Có điều gì đó giống người
Fremen đến khó hiểu theo cách này đã xảy ra ở Chani.

“Nàng sẽ cho ta đứa con thừa tự duy nhất mà ta muốn,” chàng nói.

“Chàng đã thấy điều đó?” Giọng nhấn mạnh cho thấy nàng rõ ràng đang
nhắc tới sự tiên tri.

Như bao lần khác, Paul tự hỏi thầm làm cách nào chàng có thể giải thích
được sự tinh tế của lời tiên tri, thị kiến trải những dòng Thời gian không
đánh số bập bềnh trước mặt chàng như trên một tấm vải gợn sóng nhấp
nhô. Chàng thở dài, nhớ làn nước sông run rẩy và dần chảy thoát khỏi hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.