DẠ KHÚC - Trang 105

- Đang hy vọng được chân bảo vệ, nhưng còn phải chờ tay giám đốc mới
toanh của công ty Vĩnh Hưng ký quyết định.
Việt Cơ im lặng, cô kín đáo nhìn Trung ăn ngon lành. Ở anh ta, cô vẫn mơ
hồ nhận thấy có vẻ gì đó giả như thật, thật như giả. Câu hỏi "Anh là ai?"
chợt vang lên trong đầu Cơ.
Cô hỏi:
- Nhà anh gần đây à?
Trung gật đầu. Việt Cơ bất ngờ nói:
- Tôi rất muốn tới nhà anh cho biết?
Mặt Trung ngớ ra vì đề nghị của Cơ. Anh bưng ly nước lên uống rồi quanh
co:
- Đó không phải là một trong vài ba chỗ Cơ cần tôi chở tới chớ?
Việt Cơ cong môi:
- Nếu tôi trả lời phải thì sao?
Trung thở dài:
- Tôi thấy mình bị xử ép chớ sao nữa.
Việt Cơ tủm tỉm cười:
- Tôi muốn giới thiệu việc làm cho anh. Bởi vậy, tôi phải tìm hiểu nhà cửa,
gia cảnh của anh cho rõ ràng. Tôi xử ép anh hồi nào?
Nhíu mày, Trung lặp lại:
- Giới thiệu việc làm là sao? Tôi không hiểu.
Việt Cơ hóm hỉnh:
- Ăn tiếp đi. Chuyện gì để hạ hồi phân giải.
Nhún vai, Trung nói:
- Tôi đoán được phần nào ý đồ của Cơ rồi.
Việt Cơ kêu lên:
- Ý đồ à? Anh làm như tôi là người xấu không bằng.
Trung thản nhiên:
- Xấu hay tốt gì lại không có ý đồ. Với lại, chắc gì tôi chịu làm tài xế riêng
cho ai đó.
Việt Cơ kênh kiệu:
- Từ trước tới giờ, chỉ có Việt Cơ từ chối người khác, chớ chưa có ai từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.