DẠ KHÚC - Trang 125

định anh sẽ.. dạy dỗ được con bé đó.
Hai người im lặng ngửi mùi nguyệt quế say nồng. Trung vừa rời khỏi
cuộc chiêu đãi của một đối tác làm ăn. Anh có uống vài ly, không nhiều để
say. Với cương vị giám đốc tương lai của công ty Vĩnh Hưng, Trung đã
làm tròn trách nhiệm ngoại giao. Nhưng với trách nhiệm đè nặng hai vai,
Trung thấy mình như bơi trong biển công việc.
Trên đường về nhà, anh tính tắm rửa cho tỉnh táo xong là ngồi ngay vào
máy tính. Nào ngờ, vừa mở cổng rào đã bắt gặp Việt Cơ ngồi gục đầu, co
ro trông thật tội nghiệp. Phải chi lúc nào cô cũng đáng yêu như thế nhỉ?
Bỗng dưng Trung cứ muốn ngồi mãi thế này để nghe Cơ huyên thuyên.
Cứ trông vẻ bồn chồn của cô, anh thừa biết Cơ sắp nói điều gì đó.
Đúng y như dự đoán, Cơ chống ta dưới cằm, giọng kể lể:
- Lúc ăn cơm, ba tôi hỏi anh là ai. Tôi bảo là bạn và bị ông dũa te tua về
tội giao thiệp bừa bãi lúc sắp lấy chồng. Được ông nhận trúng hệ, tôi liền
hùng hồn tuyên bố chưa muốn đeo gông sớm. Thế là chiến tranh bùng nổ.
Dù tương quan lực lượng không cân bằng nhưng tôi vẫn là người chiến
thắng.
Trung hỏi:
- Chiến thắng sao còn bực Tiến?
- Chuyện xảy ra còn nóng hổi thì Tiến đến. Anh ta xông vào phòng tôi rồi
diễn một màn kịch thật thảm. Tiếc rằng nó chẳng làm tôi xúc động, trái lại,
còn khiến tôi nổi điên lên vì khinh bỉ. Nếu tôi ở lại nhà sẽ xảy ra những rắc
rối khác.
- Nên em đã tới đây để trút rắc rối vào tôi?
Việt Cơ kêu lên như oan ức lắm:
- Tôi chỉ tìm một chỗ để tị nạn thôi. Sao anh ích kỷ, hẹp hòi dữ vậy?
Trung hất hàm:
- Em định tị nạn tới mấy giờ? Tối nay, tôi còn nhiều việc phải làm lắm,
không rảnh để đấu láo với em đâu.
Cơ phất tay:
- Anh cứ làm việc của anh, tôi chỉ cần cái ghế mây đó.
- Vậy thì mời vào. Nhưng xin nói trước tôi không đưa em về được đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.