DẠ KHÚC - Trang 138

Trung nói đúng. Cơ là người bất chấp thủ đoạn, miễn sao gạt được Tiến ra
khỏi đời mình. Bây giờ mọi việc đã đạt mục đích, sao Cơ vẫn không thanh
thản?
Dù Cơ tuyên bố dứt khoát sẽ không cưới hỏi gì hết, nhưng Tiến vẫn kiên
trì đeo theo cô. Rõ ràng, anh ta muốn làm con rể của giám đốc, chớ không
phải muốn làm chồng Cơ.
Không biết thật sự giữa hai người tình cảm đã tới đâu? Sao Cơ có cảm
giác Xuân Đào đang háo hức, bận rộn với công việc nhiều hơn lo lắng, hồi
hộp vì một tình yêu có nhiều trắc trở. Lẽ nào Đào cam phận, không ghen
tức khi Tiến vẫn tiếp tục theo đuổi Cơ vì bị cô cự tuyệt? Không lý nào Đào
không ghen?
Giọng Trung chợt vang lên :
- Em nghĩ gì vậy?
Việt Cơ ấp úng nói láo:
- À! Tôi đang thắc mắc, không hiểu anh có nói với... bà bồ rằng, anh quen
một người khách đặc biệt như tôi không?
Trung gật đầu:
- Có chớ. Tôi với cô ấy tuy hai mà một, chưa hề giấu nhau bất cứ chuyện
lớn chuyện bé nào.
Cơ liếm môi:
- Thế bà ấy có ghen không?
Trung gằn:
- Bà nào?
- Thì bà bồ của anh đó.
- Thoạt đầu, cô ấy cũng có ghen. Nhưng khi nghe tôi tả về em, cổ hết
ghen ngay.
Việt Cơ tức tối gắt:
- Anh tả tôi ra sao?
Trung nghiêng nghiêng nhìn Cơ:
- Tôi tả rất thật. Này nhé! Đầu tém ba phân, vành tai "chơi" hai lỗ, từ trên
xuống dưới dẹp lép như một tay xì ke lâu năm, tính tình vừa tửng tửng vừa
tốc tốc. Chỉ cần đặc tả vài nét thôi, người yêu tôi đã lắc đầu, cười rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.