DẠ KHÚC - Trang 185

- Cái gì mà bán Thanh Danh?
Văn lẩm bẩm thay vì trả lời:
- Thời buổi khó khăn này chắc gì có người chịu mua.
Việt Cơ liếm môi:
- Nếu vậy thì sao?
- Thì người thành lập công ty chịu trách nhiệm trước pháp luật chứ sao
nữa.
Việt Cơ rùng mình, giọng khàn đi:
- Ở tù à?
Việt Cơ tức tối, hỏi tiếp, khi không nghe Văn trả lời:
- Chúng ta không làm gì được Xuân Đào và Tiến sao?
Văn im lặng không trả lời. Cửa phòng cấp cứu xịch mở. một cô y tá bước
ra, cất tiếng gọi:
- Người nhà của ông Danh đâu?
Hai anh em Cơ vội vàng chạy tới. Cô y tá bảo:
- Ông Danh đòi gặp anh Văn.
Văn vội chen vào. Cơ lách theo nhưng bị kéo lại:
- Chỉ một người thôi.
Việt Cơ ngồi phịch xuống ghế với cảm giác bồi hồi lo lắng. Vừa lúc ấy, cô
thấy Xuân Đào đủng đỉnh bước tới với vẻ của một người đang thanh thản
dạo chơi.
Máu móng trong người bốc lên, Cơ đứng phắt dậy, đẩy Xuân Đào, làm cô
ta ngã vào tường:
- Cô còn tới đây làm chi?
Gạt tay Cơ ra, Đào vuốt lại mái tóc dài, giọng tỉnh rụi:
- Thì vào thăm chú Danh! Ổng sao rồi?
Mặt Cơ đanh lại, tay vung lên, cô tát thật mạnh. Vì không đề phòng, Xuân
Đào lãnh trọn cái bạt tai nãy lửa của Cơ.
Xuân Đào ôm mặt lùi lại, rít lên:
- Mày đúng là côn đồ, mất dạy!
Việt Cơ chống nạnh, quát:
- Còn mày là đồ vô ơn, bạc nghĩa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.