DẠ KHÚC - Trang 48

Việt Cơ hậm hực:
- Lý do của anh chưa thuyết phục. Rõ ràng anh về phe Xuân Đào chống
lại mẹ và em.
Tiến kêu lên:
- Nếu nghĩ thế, em cứ tiếp tục giận.
- Được thôi. Anh cho em xuống đi.
- Tới nhà, anh sẽ mời em xuống ngay.
Hai người lại rơi vào im lặng. Ngoài tiếng mưa ra, Việt Cơ không nghe
âm thanh nào khác. Cô giận dỗi ngồi xa Tiến một khoảng.
Anh lắc đầu, than:
- Đến bao giờ em mới thôi cái tật giận lẫy ấy hả Cơ? Nói thật. Ngoài anh
ra, chắc không gã đàn ông nào chịu nổi em đâu.
Việt Cơ buột miệng:
- Chưa chắc!
- Hừ! Em muốn nhắc tới gã bạn mà anh Văn bảo giống dân xe ôm chính
hiệu chớ gì? Dạo này hắn đâu sao không ghé đưa em đi chơi?
- Bạn em tới hay không, anh cũng để ý nữa à?
- Đương nhiên, anh phải kiểm tra em chớ.
- Thì ra thế. Anh nói yêu, nhưng cũng không hề tin em. Anh đa nghi
lắm.
Tiến rên rỉ:
- Đừng trách nhau nữa mà Cơ. Không nghi ngờ, tình yêu sẽ chết mất.
Việt Cơ lạnh lùng:
- Đó là cách nghĩ của mỗi mình anh.
Tiến vội vã:
- Anh sẽ không nghĩ thế nữa.
- Em không bắt anh hứa đâu.
- Ôi! Cơ ơi là Cơ! Em đúng là quá quắt. Bởi vậy, số anh khổ vì vợ cũng
phải.
Việt Cơ ậm ự:
- Đã bảo em không phải vợ anh mà.
Luồn tay dưới áo mưa tìm tay Cơ, Tiến bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.