DẠ KHÚC - Trang 67

- Tùy ý cháu. Nhưng chú chỉ ngại cháu thiếu sức khỏe.
- Cháu biết lo liệu cho mình mà.
- Vậy thì tốt.
Văn bỗng lên tiếng:
- Con nghe đồn công ty Vĩnh Hưng sắp có thay đổi.
Đang ăn, ông Danh ngừng nhai:
- Về lãnh vực nào?
- Nhân sự. Họ sắp có giám đốc mới rồi đó.
Ông Danh tỏ vẻ quan tâm:
- Tay ấy ở đâu ra vậy?
Văn trả lời:
- Hắn là cháu ruột của ông Vĩnh Hưng, còn trẻ, giỏi lắm bằng tuổi con là
cùng.
Ông Danh cười nhạt:
- Trẻ người thì non dạ, không đáng lo.
Văn lắc đầu:
- Con không nghĩ thế. Ông Vĩnh Hưng là con cáo già trên thương trường,
ông ta phải biết cách sử dụng người sao cho có lợi nhiều nhất chứ. Vả lại,
tên giám đốc được dự kiến này khá lắm.
Mặt ông Danh sa sầm xuống:
- Hừm! Con muốn ám chỉ là ba sử dụng người dở hơn lão Vĩnh Hưng
phải không?
Văn hơi khựng lại:
- Điều đó là ba tự suy ra thôi.
Ông Danh dằn chén xuống bàn:
- Mày lại ganh tỵ với thằng Tiến.
Văn lớn tiếng:
- Anh ta đâu có gì hay để con phải ganh. Ba không nên nói vậy trước mặt
mọi người.
- Tao nghĩ sao thì nói thế.
- Nhưng lời nói ấy sỉ nhục con.
- Mày coi mình cao quá. Khi phê phán cha mình, mày có nghĩ tới sĩ diện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.