ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 128

Hô hấp của cô càng thêm dồn dập, qua thật lâu mới lên tiếng, “ Tư

Không Cảnh, bây giờ em muốn nói với anh một câu, anh phải nghe kỹ nhé,
có thể về sau em sẽ không nói lại nữa đâu.”

“Ừ.”

“ Em yêu anh. Rất yêu anh.”

Cả cuộc đời này có lẽ em sẽ không yêu bất kỳ ai nhiều như yêu anh

được nữa.

Cho dù, sau này nếu có một ngày anh rời xa em, em sẽ vẫn luôn sống

trong những hồi ức anh mang đến cho em, sẽ không bước ra ngoài dù chỉ
một bước.

“ Anh đang ở dưới nhà em.” Im lặng thật lâu, âm thanh của anh mới

vang lên càng lúc càng nhỏ dần “ Em đến gần của sổ đi, cho anh nhìn em
một lát.”

Cô cầm điện thoại , bước nhanh đến mở cửa sổ ra.

Xe của anh dừng dưới nhà cách đó không xa, cửa xe hạ xuống một nửa,

gương mặt anh yên lặng dưới bóng đêm đẹp như tranh vẽ.

Nhìn về phía anh, cô có thể nhận ra khóe môi anh đang cong lên.

“ Không gian trên xe rất lớn, ở tư thế nào cũng không có vấn đề gì.”

Anh lúc này mới lên tiếng, ý cười trên mặt càng sâu.

Anh rất muốn cô.

Cô cũng cười, đang định lên tiếng thì nghe thấy có tiếng ai đó ở đầu bên

kia truyền tới “ Các người lại còn trắng trợn tán tỉnh nhau như vậy, coi đại
gia ta là không khí phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.