ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 186

“Đã có thủy mặc thanh hoa, sợ gì khoảnh khắc phương hoa.” Anh ta

mặc thường phục, không thay trang phục, nhưng lại không hề có một chút
nào là không ăn nhập với hoàn cảnh này cả “Những lời này ta thực sự rất
thích, An Bình, nàng có thích không?”

Hấp dẫn rung động lòng người, phong lưu đến tận xương tủy.

Cô nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh ta lúc này từ từ nổi lên nhu tình,

dung móng tay bấm bấm vào long bàn tay mình, mới nói theo kịch bản
“Tựa như màu của nước, cho dù sẽ theo ngày từ từ mà tiêu tan, phai mờ đi,
có thể không còn đẹp như lúc đầu, nhưng cũng đã thấm vào tận xương tủy,
xác nhập vào mặt nước, đúng không?”

“Ừ.” Anh ta từ từ bước tới gần cô, khẽ cúi đầu, bỗng nhiên đưa tay chạm

vào giữa mi tâm của cô, “Nhập vào tận xương tủy, không có cách nào lấy đi
được.”

Cự ly gần ngay bên cạnh mà khoảng cách lại xa đến thế. Cảm thấy hô

hấp của anh ta gần trong gang tấc, cơ thể cô lập tức cứng ngắc.

Mục Hi duy trì động tác này 10s mới trở về vị trí cũ, nhìn về phía đạo

diễn Kim.

Đạo diễn Kim ngẩn ra, mới lập tức gật đầu, vỗ tay, trong mắt là sự tán

thưởng “Không chê vào đâu được, hoàn mỹ không một chút thiếu sót.”

Trong nháy mắt, hô hấp của mọi người trong trường quay cũng dừng lại,

nghe đạo diễn Kim nói xong mới phản ứng kịp, đều dùng lực vỗ tay.

Chỉ một đoạn ngắn như vậy nhưng lại diễn đúng thời gian quy định,

không hề có một chút sai lầm.

Trên mặt người phụ trách của Live lập tức trở nên kiêu ngạo như là đã

đoán biết trước được, nói với đạo diễn Kim “Có thiếu gia của chúng tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.