ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 472

Phong Hạ cầm bát đũa lên, lại liếc Phong Trác Luân một lần nữa.

“Hạ Hạ…” Sau khi ăn cơm, Phong Trác Luân cười híp mắt. “Hai ngày

trước, đọc tin tức của con, Show diễn của con ở Hongkong rất thành công,
nhất là phần cuối.”

“Vâng.” Cô đáp.

“Cái cậu Tư Không, về từ Mĩ rồi?” Phong Trác Luân lại hỏi.

“Vâng.” Cô chỉ quan tâm gấp thức ăn.

“Năm năm, cậu đó về thật sớm.” Phong Trác Luân uống một ngụm

rượu. “Cậu ta đã ba mươi tuổi rồi sao?”

Cô thở dài. “ba, ba hết cảm chưa? Không phải hôm qua ba nói với con,

ba ho đến mức không thể nói chuyện sao?”

Phong Trác Luân ngẩn ra, lập tức ho khụ khụ. “Ai ya, không được rồi,

đừng nói nữa, buổi tối ba ho đến không thể ngủ nổi…”

Dung Tư Hàm bất đắc dĩ nhìn chồng mình, lại múc cho Phong Hạ một

bát canh, ân cần hỏi nhìn cô. “Hai ngày này thời tiết thất thường, lúc lạnh
lúc nóng, lúc con quay phim nhớ cẩn thận một chút.”

“Được rồi, mẹ.” Cô cười cười với Dung Tư Hàm.

“Phó Úc này.” Phong Trác Luân dựa người ra sau. “Cháu nói xem, con

gái có phải qua tuổi hai mươi lăm, chính là lúc cần tìm một người bạn đời
để chăm sóc cho nhau, mà không phải chỉ dựa vào chính mình, cố gắng
phấn đấu bên ngoài cả ngày, dù sao đó cũng không phải là đàn ông, đúng
không?”

Phó Úc vô cùng coi trọng lễ nghi trên bàn ăn, buông bát đũa xuống mới

từ từ mở miệng. “Bác trai, ngược lại con lại cảm thấy chuyện này phải tùy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.