ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 470

Cô nắm hộp nhỏ nhìn thật lâu, sau đó đóng lại, mở hành lú của mình ra,

khom lưng đặt chiếc hộp nỏ vào nơi không dễ bị làm hư nhất.

“Cảm ơn.” Làm xong những việc này, cô trả lời.

“Tối mai có rảnh không?” Anh lạnh nhạt hỏi.

Suy nghĩ của cô vẫn còn rối loạn, vẫn chưa trả lời.

“Hả?” Anh lại hỏi.

“À?... Ngày mai em rảnh.” Tay cô đặt lên tim mình, giọng nói dần lạnh

đi. “Có chuyện gì không?”

“Tám giờ tối mai anh ở trong quán cà phê của khách sạn đợi em.” Anh

không trả lời vấn đề của cô.

Cúp điện thoại, cô nắm điện thoại chỉ còn tiếng ‘tu, tu’, ngồi xuống

giường, đưa tay vuốt mi tâm đang chau lại.

**

Ngày hô sau, mọi người tiếp tục quay ‘Thanh Sắc’.

Trước kia, trong mắt Mộc Hòa không chứa chấp bất kỳ ai, giờ đây đứng

trước mặt Tư Không Cảnh đã giảm đi phân nửa, những kỹ năng diễn vẫn tệ
như trước, Tư Không Cảnh đều muốn mỗi chi tiết của bộ phim đạt tới mức
hoàn mỹ, vì vậy tiến độ quay phim vô cùng chậm, cả đoàn làm phim gần
như đều là tiếng oán thán, bản mặt của Mộc Hòa bây giờ cũng đã hoàn toàn
trở nên khó coi rồi.

Một ngày đóng phim vô cùng mệt mỏi, sau khi kết thúc, buổi tối Phong

Hạ vừa thay quần áo, ba cô, Phong Trác Luân lại gọi tới, nói muốn tối nay
cô về nhà một chuyến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.