ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 523

Cô cho là anh đưa cô tới đây, sẽ rời đi.

Giống như năm năm trước, nói xong lời chia tay, anh cũng không quay

đầu lại mà rời đi.

Nhưng mà hiện tại, anh là chân chính đứng trước mặt cô.

Trước kia anh không quan tâm những chuyện nhỏ nhặt của giới truyền

thông, quan hệ với những phóng viên, cũng chưa bao giờ qua lại với nhiều
người trong đoàn làm phim.

Có rất nhiều chuyện, từ trước đến nay, anh chưa bao giờ làm, có rất

nhiều lời nói, anh chưa bao giờ nói.

Lúc này, cô mới đột nhiên ý thức được, vừa rồi, trong phòng nghỉ ở Đài

Loan, cảm giác không rõ của cô lúc đó là gì.

Là thoải mái, là an tâm.

Là năm năm sau, khi anh trở lại, rốt cuộc cô có thể đứng trước mặt mọi

người, để xuống lá chắn và sự kiên cường của chính mình, không cần phải
dùng ý chí của mình đối mặt với bão tố.

Sang năm thứ sáu, Phong Hạ, mày của bây giờ, có phải nên thử một chút

không, để cho chính mình có thể nhẹ nhàng thở một cái.

Không cần lo lắng, không cần sợ hãi.

Bởi vì có anh.

Cho nên chỉ cần… đứng ở sau anh là được rồi.

Có thể không?

Đường đi vô cùng yên tĩnh không có bất kỳ một âm thanh nào khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.