ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 165

Cô thoát ra khỏi vòng tay anh và nói: “Vậy anh đến đây để làm gì? Vì địa vị
mà anh nên có, vì muốn người từ nhỏ quen nũng nịu là Kelly chịu đau khổ,
hay là vì danh phận của mẹ anh?”

“Không”. Anh khẽ nhếch môi, sau đó trả lời cô một cách nghiêm nghị:
“Những chuyện đó chẳng qua chỉ là trò chơi nhỏ mà thôi. Thứ anh muốn là
viên đá xanh Thỉ Xa Cúc trong tay nữ vương”.

“Thỉ Xa Cúc?” Thiên Hạ kinh ngạc.

“Không sai. Đó là một trong những viên đá xanh quý nhất trên thế giới.
Một trăm năm nay đều được cất giữ trong vương thất Đan Mạch”.

“Anh tốn bao nhiêu công sức cũng chỉ vì một viên đá sao? Tuy không dám
so với Thỉ Xa Cúc thế nhưng những viên đá quý hạng sang mà Cảnh Thụy
và Lý Ngự Thành có còn ít hay sao?”

“Thiên Hạ, nói cho em một bí mật này”.

Khưu Lạc đi về phía cửa sổ và dựa vào bên đó, cả người như chìm trong
ánh sáng của ráng chiều, anh quay ra cười với cô và nói: “Hơn ba trăm năm
trước hoàng đế Charlie đệ nhất đã mang đến luồng hơi thở mới trước khi
cuộc cách mạng tư sản nổ ra, ông đã bí mật chuyển 30% tài sản của hoàng
thất ra một vùng đất thực dân ở nước ngoài. Sau đó Charlie bị bắt sống và
bị xử treo cổ, còn số tài sản ấy đã mãi mãi trở thành bí mật, chìa khóa duy
nhất có thể giải đáp được mọi ẩn số nằm trên chiếc quyền trượng của ông
ấy”.

“Chiếc quyền trượng của vương triều Stuart…” Thiên Hạ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.