DẠ THIÊN TỬ - Trang 1002

Tiết phụ thấy con gái cũng giật bắn mình.

Người đàn bà đanh đá kia thấy lại có người bước ra khuyên bảo, không

nhịn được khẽ mạnh tay một cái, “soạt” một tiếng, kéo rách ống tay áo của
Tiết Thủy Vũ, lộ ra một cánh tay trắng như tuyết. Nàng kêu lên một tiếng,
vội dùng tay kia che lại.

Ả đàn bà kia cười nhạo:

- Ôi, da mềm thịt ấm đây rồi, thực là giống người bán thịt mà. Ngươi

phải nuôi thêm vài gã đàn ông hát đệm nữa mới có thể khiêu chiến với lão
nương. Nếu không...

Thấy ả nói chuyện thật quá vô liêm sỉ, lại dám ô nhục Tiết Thủy Vũ,

Diệp Tiểu Thiên nổi giận bước lên, đang định mặc kệ tất cả cứ dạy dỗ ả
một bài học đã, đột nhiên đám người đứng bên ngoài loạn lên tưng bừng,
có người thấp giọng nhắc:

- Ôi ôi ôi, Bảo chính tới rồi!

Mọi người nhao nhao quay đầu lại, lại có người nói:

- Bảo chính này là thế nào nhỉ? Bảo chính bình thường vẫn hai mắt nhìn

trời, lần đầu thấy một người khép nép như y đấy.

Diệp Tiểu Thiên cũng quay lại nhìn, chỉ thoáng qua, ánh mắt của hắn

không thể rút lại được nữa.

Trên đường thôn, một đoàn người đang đi về hướng này, nhưng hắn

không nhận ra được vị bảo chính mà mấy thôn dân này nói là ai. Bởi vì
nhóm người kia gần như tất cả đều cúi đầu khom lưng, làm sao phân biệt
nổi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.