DẠ THIÊN TỬ - Trang 230

Ngải Điển Sử đã chết, Diệp Tiểu Thiên cũng không muốn tiết lộ dụng

tâm hiểm ác của y cho Tiết Thủy Vũ biết, trong lòng hắn hiện tại rất sợ hãi.
Tuy trên đường đến đây, thường nghe người ta nói Tây Nam là vùng đất khỉ
ho cò gáy, dân phong nhanh nhẹn dũng mãnh, đạo phỉ hoành hành, nhưng
việc được nghe, lại có ai thực sự để trong lòng?

Dọc đường đi, Diệp Tiểu Thiên chứng kiến đủ thứ chuyện, vài kẻ buôn

chạy trốn quan phủ, lưu manh vô lại hoành hành ở quê nhà, lại thêm mấy
tên địa chủ xưng vương xưng bá trong thôn nhỏ chưa từng được nhìn qua
việc đời, nhưng hôm nay lần đầu được nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu như
vậy, hắn thật sự bị dọa sợ.

- Chúng ta phải đi ngay!

Cổ họng Diệp Tiểu Thiên căng lên nói với Tiết Thủy Vũ:

- Nơi này không thể ở lâu, cách thị trấn chỉ một ngày đi đường, đến bên

trong đó, chúng ta mới an toàn.

Tiết Thủy Vũ nhìn xác người, xác ngựa đầy đất, không đành lòng nói:

- Diệp đại ca, muội cùng huynh cứ rời đi như vậy, chẳng lẽ bỏ mặc bọn

họ mà không để ý sao?

Diệp Tiểu Thiên nói:

- Chờ vào trong huyện, báo việc này với quan huyện, bọn họ sẽ xử lý.

- Chỉ sợ đêm nay, thi thể của bọn họ sẽ bị dã thú kéo đi, chúng ta cùng

đường, trên đường quan tâm đến họ nhiều hơn một chút, nếu như bỏ đi lúc
này, quả thực khiến người khác khó có thể an tâm...

Diệp Tiểu Thiên không cho là đúng nhưng vẫn nói:

- Trước đem bọn họ chôn cất đã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.