DẠ THIÊN TỬ - Trang 232

Hai vị thần lớn trong được Phương Đông truyền tụng đều được Diệp

Tiểu Thiên mời ra, ngay đến vị đại thần Tây Dương được hòa thượng
Phương Tây tôn kính gần đây cũng không được buông tha. Hắn lập tức
nhảy vào mương đất, tự tin đào đất.

Diệp Tiểu Thiên vơ vét một phen, phàm là đồ vật có chút giá trị liền ôm

vào ngực, làm cho ngực căng phồng, lúc này mới cùng con gấu nhỏ trèo lên
sườn đất.

Hắn chôn hết các thi thể rồi, lại ném vài tảng đá lên, tránh để bị sói

hoang đào lên, lúc này mới quay người đến rừng cây ven đường tìm Thủy
Vũ cùng Nhạc Diêu.

Thủy Vũ nhìn thấy lồng ngực hắn phình ra, không khỏi thấy ái ngại.

Ngay cả người chết Diệp Tiểu Thiên cũng không buông tha ah... Chẳng

qua Thủy Vũ cũng không phải là tiên sinh Đạo Học, đoạn đường khổ này,
ha ha, toàn bộ đều nhờ Diệp Tiểu Thiên thu xếp khắp nơi, ba người họ mới
không chết đói. Đối với hành động của Diệp Tiểu Thiên nàng cũng không
có dị nghị gì, đây xem như phần thưởng của việc mai táng những người kia
đi.

Diệp Tiểu Thiên lên tiếng gọi các nàng, rồi ngồi rửa sạch mặt và tay bên

dòng suối nhỏ. Tiết Thủy Vũ lấy khăn tay bên hông ra, đưa lên, rồi lại dừng
lại, đưa khăn tay cho Nhạc Diêu, nói nhỏ vài câu với cô bé.

Nhạc Diêu lập tức cầm khăn tay, chạy đến bên người Diệp Tiểu Thiên,

giống như hiến vật quý mà nói:

- Tiểu Thiên ca ca, Diêu Diêu lau mặt cho ca.

- Được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.