DẠ THIÊN TỬ - Trang 52

- A...

Diệp Tiểu An cười thật thà, quay lại thấy Diệp Tiểu Thiên, lại cười với

đệ đệ, sắc mặt vừa hơi cảm kích vừa hơi thẹn thùng. Diệp Tiểu Thiên thân
thiết vỗ vỗ vai đại ca, không thấy một chút câu nệ nào khi đối diện với Lưu
ti ngục.

Diệp Tiểu An nhẹ nhàng đi ra ngoài, lại rón rén khép cửa lại.

Cửa phòng vừa đóng, Lưu ti ngục liền nhíu mày nói với hắn:

- Cha ngươi già rồi nên hồ đồ hay sao? Đứa nhỏ Tiểu An này thành thật

như vậy, đến nơi này không sợ thiệt thòi sao? Nó có thể làm cái gì? Có phải
cha ngươi ép ngươi nhường chỗ không? Nói đi, bổn quan sẽ làm chủ cho
ngươi.

Diệp Tiểu Thiên cười đáp:

- Đa tạ đại nhân nâng đỡ, việc này Tiểu Thiên cam tâm tình nguyện. Đại

nhân, tuy đại ca ta chân thực chất phác, không phải người đắc lực để sai sử,
nhưng cũng vì y trung thực tận tâm nên quyết sẽ không làm nên chuyện gì
xằng bậy, làm hỏng việc của đại nhân. Sau này kính xin đại nhân chiếu cố
đại ca ta hơn một chút, có ngài quan tâm, còn ai dám khi dễ y. Còn tiểu tử,
theo đại nhân nhiều năm như vậy, cũng không đến mức ra ngoài không
kiếm nổi cơm ăn. Một ngày kia nếu tiểu tử có chút danh tiếng tuyệt đối sẽ
không quên ân điển của đại nhân ngài.

Sắc mặt Lưu Dũng hòa hoãn lại, y mỉm cười:

- Tiểu tử Tiểu Thiên ngươi rất biết ăn nói! Nếu vậy, bổn quan cũng sẽ

không làm kẻ ác! Vậy đi, ngươi ra ngoài va chạm cũng tốt, nghe nói sang
năm thiên lao sẽ mở thêm, đến lúc đó, nếu thiếu lính canh ngục, bổn quan
sẽ gọi ngươi về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.