DẠ THIÊN TỬ - Trang 566

Vừa thấy Triển Ngưng Nhi bước đi, Diệp Tiểu Thiên liền muốn chạy

đuổi theo. Cửu Đương và Cửu Cao ôm chặt hai vai, chặn ngang trước mặt
hắn. Diệp Tiểu Thiên ngẩng đầu nhìn nhìn hai người này. Tuy không phải
là đàn ông cao lớn vạm vỡ nhưng cũng là người vô cùng cường tráng. Hắn
đành phải bất đắc dĩ dừng lại.

Diệp Tiểu Thiên kinh ngạc hồi lâu mới dắt ngựa cúi đầu lặng lẽ đi về

phía trước. Lúc đó hắn không còn cười đến mức điên đảo như trước đây
nữa. Có lẽ vì cái mũi tên bắn trúng hắn dược lực yếu kém. Cho nên lúc này
đã dần theo xu hướng bình thường. Chỉ là thi thoảng lại cười quái dị vài
tiếng.

Nhưng mỗi khi nghĩ đến sau này rất có thể phát tác chứng điên, Diệp

Tiểu Thiên lại lo lắng không yên:

- Nổi điên! Cho dù chỉ là thi thoảng... nhưng cũng bị coi là điên rồi!

Đại Hanh khoác túi sách đi đến gần hắn, tốt bụng an ủi:

- Đại ca, đừng lo lắng, còn có đệ đây!

Diệp Tiểu Thiên chán nản nói:

- Ngươi có thể làm được gì chứ? Ngươi có thể chữa được bệnh điên

không?

Đại Hanh lấy cục gạch trong túi sách ra, đắc ý nói với Diệp Tiểu Thiên:

- Đệ quyết định, sau này sẽ luôn để cục gạch này trong mình, lúc nào đại

ca nổi điên, thì đệ sẽ cho đại ca một cục gạch...

Diệp Tiểu Thiên:

- ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.