tập luyện, thay vào đó hãy dùng bao cát tập quyền anh (trừ khi bạn là người
Sparta, nhưng trong trường hợp này, bạn cũng chỉ có thể giết hại một số
người helot để luyện tập mà thôi), và những điều luật cấm kỵ tương tự khác.
Và chúng ta có thể thấy các nguyên tắc này tiến hóa dần theo thời gian để
ngày càng trở nên phổ quát hơn, mở rộng đối tượng áp dụng hơn, sang cả nô
lệ, các bộ lạc khác, các giống loài khác (động vật, các nhà kinh tế học),…
Và một thuộc tính của những luật lệ này là: chúng rành mạch rõ ràng như
trắng với đen, như hệ nhị phân chỉ có hai đáp án 0 và 1, và không cho phép
sự tồn tại của vùng xám. Bạn không thể ăn cắp “một chút xíu thôi” hay giết
người “ở mức độ vừa phải” – cũng như bạn không thể vừa tuân theo luật
kosher lại vừa ăn “một chút xíu” thịt lợn trong các bữa tiệc thịt nướng ngày
Chủ nhật.
Tôi không nghĩ rằng nếu bạn sờ ngực của vợ hoặc bạn gái một anh chàng
vận động viên cử tạ trước mặt anh ta, bạn sẽ được yên ổn trước màn can
thiệp ồn ào, hay bạn có thể thuyết phục anh ta rằng đó chỉ là “một chút xíu
thôi mà.”
Khả năng cao ở đây là những giá trị đó xuất phát từ một nhóm thiểu số hơn
là nhóm đa số. Tại sao? Hãy xem xét hai luận điểm sau đây:
Tuy ngược đời, nhưng các kết quả tạo ra bởi nguyên tắc thiểu số lại ổn định
hơn – sự chênh lệch giữa các kết quả thấp hơn và nguyên tắc này sẽ dễ xuất
hiện một cách độc lập ở các nhóm dân số khác nhau hơn.
Những gì do nguyên tắc thiểu số tạo ra thường là những nguyên tắc nhị phân
rõ ràng.
Sau đây là một ví dụ. Một người độc ác, chẳng hạn như một vị giáo sư kinh
tế học, âm mưu đầu độc tập thể bằng cách bỏ một hóa chất vào những lon
soda. Ông ta có hai lựa chọn. Lựa chọn thứ nhất là xyanua,
tuân theo
nguyên tắc tối thiểu: chỉ một giọt chất độc này (cao hơn một ngưỡng nhỏ) là
đủ để khiến toàn bộ số thức uống nhiễm độc. Lựa chọn thứ hai là một chất