loại gọi là chuyên gia nước ngoài, một kiểu nhà ngoại giao có mức tiêu
chuẩn sống cao hơn, thay mặt cho công ty mẹ ở xa để điều hành công việc ở
nước sở tại. Tất cả các tập đoàn lớn đều từng có (một số hiện nay vẫn duy
trì) các nhân viên ở địa vị chuyên gia nước ngoài, và tuy phải bỏ ra một
khoản chi phí cao song đây lại là một chiến lược rất hiệu quả. Vì sao thế? Vì
khi một nhân viên được cử đi làm việc ở nơi càng xa trụ sở chính, đơn vị do
anh ta phụ trách càng có sự độc lập hơn, và bạn càng muốn anh ta trở thành
nô lệ để anh ta không tự ý làm điều gì quái đản.
Một ngân hàng ở New York cử một nhân viên cùng gia đình anh ta sang
nước ngoài, ví dụ một quốc gia nhiệt đới có giá nhân công rẻ; anh ta được
hưởng nhiều đặc quyền, đặc lợi như thẻ thành viên câu lạc bộ đồng quê, tài
xế riêng, một biệt thự có kèm người trông vườn riêng do công ty tài trợ, một
chuyến bay hồi hương hằng năm cùng cả gia đình trên khoang hạng nhất, và
giữ anh ta ở đó trong vài năm, đủ để khiến anh ta phải nghiện cuộc sống này.
Mức thu nhập của anh ta cao hơn hẳn so với các “nhân viên sở tại,” trong
một hệ thống cấp bậc tương tự như thời kỳ thực dân. Anh ta giao du với các
chuyên gia nước ngoài khác. Dần dà, anh ta muốn ở lại nơi này lâu hơn,
nhưng anh ta lại cách xa trụ sở chính quá nên không được cập nhật thông tin
thường xuyên về chỗ đứng của mình trong công ty, ngoại trừ thông qua các
tín hiệu. Rốt cuộc, cũng như các nhà ngoại giao, khi đến đợt công ty tái tổ
chức nhân sự, anh ta lại khẩn khoản xin được chuyển đến địa điểm khác. Trở
về trụ sở chính đồng nghĩa với việc mất đi các đặc quyền đặc lợi, phải quay
về với mức lương cơ bản – cũng là quay lại với cuộc sống của tầng lớp hạ-
trung lưu ở vùng ngoại ô thành phố New York, đón tàu điện đi làm, mà xui
xẻo hơn là bắt xe bus, và ăn trưa bằng bánh sandwich! Anh ta sẽ phát hoảng
lên khi thấy sếp hắt hủi mình. 95% suy nghĩ trong đầu anh ta hướng về
chuyện chính trị trong công ty, và đó cũng chính là điều mà công ty mong
muốn. Ông chủ lớn trong phòng họp sẽ có một người ủng hộ khi có mưu đồ
gì đó.
TỰ DO KHÔNG BAO GIỜ MIỄN PHÍ