nghĩa. Ví dụ, chỉ 10% trong số 500 cá nhân hoặc gia đình giàu có nhất nước
Mỹ hiện nay là có mặt trong danh sách này 30 năm trước đây; nhưng trong
danh sách tương tự ở Pháp, có đến hơn 60% là người thừa kế và 1/3 trong số
những gia đình giàu có nhất châu Âu cũng là những gia đình giàu có nhất tại
châu lục này từ nhiều thế kỷ trước. Ở Florence, người ta mới phát hiện ra
rằng mọi chuyện còn tồi tệ hơn nữa: cũng từng ấy số lượng gia đình ít ỏi đã
giữ của cải trong suốt năm thế kỷ.
Bất bình đẳng động (tính ergodic) bao trùm toàn bộ cuộc sống trong quá khứ
và tương lai.
Bạn không thể tạo ra sự bình đẳng động bằng cách nâng cao mức sống của
những người ở dưới đáy xã hội, mà phải làm cho tầng lớp giàu có xoay vòng
– hoặc buộc mọi người phải chấp nhận khả năng tạo ra một kẽ hở.
Cách để làm xã hội bình đẳng hơn là buộc (thông qua da thịt trong cuộc
chơi) những người giàu có phải chấp nhận rủi ro của việc bị lọt ra khỏi
nhóm 1% giàu nhất
.
Điều kiện này mạnh mẽ hơn so với điều kiện đơn thuần về tính lưu động
trong thu nhập. Lưu động có nghĩa là người nào đó có thể trở nên giàu có.
Điều kiện rào cản không hấp thụ có nghĩa rằng một người giàu không nên
tin chắc rằng mình sẽ giàu mãi.
Diễn đạt thiên về toán học hơn thì:
Sự bình đẳng động giúp khôi phục tính ergodic, làm cho xác suất thời gian
và xác suất của tập hợp có thể thế chỗ cho nhau.
Tôi xin giải thích về tính ergodic, một khái niệm mà trước đó chúng ta đã
khẳng định là xa lạ với tầng lớp trí thức. Chương 19 ở cuối sách sẽ bàn chi
tiết hơn; nó bác bỏ những thí nghiệm tâm lý học quan trọng nhất liên quan
đến xác suất và lý trí. Sơ lược về khái niệm này như sau. Chụp một bức ảnh
đại diện cho dân số Mỹ. Bạn sẽ có, ví dụ, một thiểu số triệu phú chiếm 1%,