DẠ THOẠI - Trang 105

“Được,” Mẹ của Vu Thành gật đầu nói, “Nhưng trước hết, bác phải

mời một người tới.”

“Là ai ạ?”

“Là luật sư Tống Thái.” Mẹ của Vu Thành nói, “Con có biết, nhà của

chúng ta cũng không phải là một gia đình bình thường, mà là một dòng họ
lớn có tài sản hàng trăm triệu. Sau khi bố của Thành mất, Vu Thành nó liền
thừa kế cái sản nghiệp khổng lồ này, trở thành người đứng đầu của gia tộc.
Cho nên, trước khi chết nó có nhắc tới cuốn sổ này, vậy thì rất có khả năng
đó chính là một số tài sản mà nó đã thu xếp trước... Theo như lời của luật
sư Tống Thái thì dù nhà chúng ta đã mời luật sư tư nhân, ông ta vẫn sẽ phụ
trách xử lý toàn bộ vấn đề tài vụ trong gia tộc. Luật sư Tống là một người
có uy tín, là người rất đáng kính trọng. Di chúc của bố Vu Thành cũng là
giao cho luật sư Tống gìn giữ. Vậy thì lần này, tất nhiên chúng ta cũng phải
mời ông ấy đến đây công chứng. Bác nói vậy con đã hiểu chưa?”

“Dĩ nhiên đây là điều rất cần thiết.” Nhiếp Minh nói.

“Vậy thì con chờ một chút.” Sau khi mẹ của Vu Thành nói xong, bà

liền cầm lấy điện thoại để liên hệ với luật sư Tống.

Nửa giờ sau, luật sư Tống Thái liền đi tới phòng khách nhà Vu Thành.

Luật sư Tống là một ông già gầy gò, ông nện những bước vững vàng, ánh
mắt trong suốt, để lộ một cảm giác không tức giận mà vẫn uy nghiêm.

Mẹ của Vu Thành khách sáo mời luật sư Tống ngồi xuống, cũng giải

thích lí do mời ông tới.

“Tôi đã hiểu, tôi sẽ cùng ngài Nhiếp xử lí tốt chuyện này.” Luật sư

Tống nói, ông mỉm cười liếc mắt nhìn Nhiếp Minh một cái.

“Bây giờ chúng ta tới phòng của Thành thôi. Vu Kiệt, con ở lại chỗ

này đi.” Mẹ của Vu Thành nói xong liền ra mở cửa, chuẩn bị đi ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.