DẠ THOẠI - Trang 98

Tài xế lái xe là một ông chú có kinh nghiệm lái xe hai mươi năm,

nhiều năm kinh nghiệm khiến ông tự kiêu cho rằng, không cần vì trời mưa
mà phải giảm tốc độ lái xe xuống.

Lúc ô tô chạy đến một chỗ rẽ, lái xe cảm giác bánh xe có chút trơn

trượt, ông ta khẩn trương xoay tay lái, thế nhưng tốc độ xe quá nhanh cho
nên đã không kịp mất rồi.

“A!” Lái xe hét to một tiếng, ô tô đâm vào lan can trên đường cao tốc,

quay tròn theo quốc lộ bên cạnh sườn núi.

Tai nạn tới quá đột ngột, hành khách trên xe còn chưa kịp phản ứng thì

liền quay theo ô tô đến tối tăm mặt mũi, trong xe là những tiếng hét chói tai
tê tâm liệt phế.

Giữa tình huống cấp bách, Nhiếp Minh theo bản năng nắm chặt tay

vịn, nhưng Vu Thành bên cạnh lại không thể phản ứng kịp, đầu của anh ta
đụng rất mạnh vào cửa kính thủy tinh của xe, khiến cửa kính vỡ nát. Giữa
lúc xe xoay tròn Nhiếp Minh cũng bị đập mạnh vào ghế ngồi phía sau, mắt
anh nhắm lại, bất tỉnh.

Không biết qua bao lâu, Nhiếp Minh bị nước mưa lạnh xối vào làm

tỉnh dậy, anh nhìn những hành khách xung quanh trên xe - tất cả toàn là
máu lẫn với thịt, nhìn vô cùng thê thảm.

Nhiếp Minh giãy dụa đứng lên, tay trái của anh lúc bị va chạm đã trật

khớp rồi. Nhiếp Minh chịu đựng đau đớn đi tìm Vu Thành, rốt cuộc ở dưới
một chiếc ghế ngồi anh liền phát hiện ra Vu Thành đang hôn mê - trên
người anh ta toàn là máu, thậm chí còn không thể phân biệt được đã bị
thương ở chỗ nào.

Nhiếp Minh dùng hết sức lực kéo Vu Thành từ dưới ghế lên, anh liều

mạng lắc lắc thân thể của Vu Thành, hét to: “Vu Thành! Mày tỉnh lại... Tỉnh
đi mà!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.