ĐẶC CÔNG HOÀNG PHI - Trang 2960

“Oanh.” Nhất thời chỉ nghe thấy âm thanh của tiếng xương bể tan tành.

Con cốt long mãnh liệt vọt tới chỗ Vân Thí Thiên và Lạc Vũ, còn không

có phát động công kích của nó, chỉ cần một kiếm hời hợt của Vân Thí Thiên
mà ầm ầm vỡ vụn.

Xương của con cốt long này rơi khắp bốn phía, trong nháy mắt tiêu tán ở

trong không khí.

“Phanh.” Mà trong lúc cốt long ầm ầm vỡ vụn tiêu tán trong nháy mắt,

Đế Phạm Thiên đứng ở không trung, tiếng đàn mạnh mẽ run lên, phát ra
một tiếng vỡ vụn rất nhỏ.

Vốn Đế Phạm Thiên cũng không phải là quá lo lắng, nghe âm thanh này,

sắc mặt lập tức mạnh mẽ nghiêm túc lên .

Nhanh chóng cúi đầu, Đế Phạm Thiên nhìn đàn cổ của hắn.

Thì thấy hoa văn trên đàn cổ, một hoa văn vẽ cốt long màu đen, ở trên

mặt đàn cũng vỡ vụn ra, biến mất không nhìn thấy trên đàn nữa.

Này… rõ ràng là triệt để tiêu diệt?

Trong lòng Đế Phạm Thiên hiện lên một tia kinh hãi lớn.

Theo lý thuyết, chỉ cần hắn không chết, những cốt long trực tiếp vâng

mệnh của hắn, căn bản sẽ không biến mất trên hoa văn của đàn hoặc là nói
tử vong. Mà bây giờ, Vân Thí Thiên chỉ đánh ra một kiếm, cốt long đã hoàn
toàn biến mất rồi.

Cũng không sống lại được nữa.

Tâm Đế Phạm Thiên trong nháy mắt trầm xuống, không biết Vân Thí

Thiên và Lạc Vũ luyện đúng là cái này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.