ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1774

chảy xuống mặt đất lạnh lẽo, tụ thành vũng máu. Thế nhưng nàng vẫn
không có ý định ngừng gảy đàn.

Phía ngoài cửa --

Khuôn mặt Ngân Lang và Thanh Báo ngập nước mắt, Ngốc Bảo và

Cầu Cầu đang rưng rưng. Bọn họ đồng thời ngửi được trong phòng còn có
mùi máu tỏa ra.

-- Không xong rồi, chủ tử bị thương!

Trong lòng Ngân Lang và Thanh Báo sợ hãi hô lên. Ngốc Bảo và Cầu

Cầu lập tức liếc nhau. Tất cả đồng loạt phá cửa mà vào, cố gắng ngăn cản
Thượng Quan Ngưng Nguyệt tiếp tục gảy đàn. Vậy mà khi Ngân Lang vừa
bước vào cửa, định chạy nhanh tới trước mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt
để ngăn nàng gảy đàn, có một người... lấy tốc độ nhanh hơn bọn họ, bóng
dáng như tên rời dây cung, vụt nhanh như chớp phá cửa sổ vào rồi đứng
trước mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

Người đó chính là Tiêu Hàn.

Tiêu Hàn đến trước mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt, tay trái nắm lấy

tay phải đã chảy máu cả năm ngón của nàng rời khỏi chiếc đàn.

Thấy tình hình này, Ngân Lang và Thanh Báo liếc mắt nhìn nhau,

dừng bước ngay tại chỗ. Trong lòng bọn họ biết Tiêu Hàn không có chút ác
ý nào với chủ tử. Hắn cũng như bọn họ, muốn ngăn cản chủ tử đánh đàn
làm đầu ngón tay bị thương nghiêm trọng hơn.

Tiêu Hàn dùng sức nắm cổ tay phải của Thượng Quan Ngưng Nguyệt,

nhìn chằm chằm đầu ngón tay chảy máu của nàng, nhàn nhạt nói: "Dừng lại
đi, nàng bị thương rồi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.