ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1846

-- Nửa canh giờ đã qua, Diễm mau tỉnh lại đi chứ?

Lời của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, Thiên Cơ lão nhân không phản

đối. Mặc dù ông cho rằng Diễm tiểu tử bị thương nhiều ngày, đã hấp thu
năng lượng cường đại của ma châu nên cũng không cần cá bồi bổ thân thể
đâu. Thế nhưng tình cảm của ông với Diễm tiểu tử thắng cả tình phụ tử,
ông giành cá với ai cũng không giành của Diễm tiểu tử. Huống chi, đây
chính là sự biểu hiện tình yêu của Nguyệt hài tử với Diễm tiểu tử, làm sao
ông có thể không hiểu phong tình mà phá hỏng tình ý của Nguyệt hài tử với
Diễm tiểu tử được?

Nếu Thiên Cơ lão nhân đã không phản đối lời nàng, Ngốc Bảo và Cầu

Cầu càng không phản đối. Mặc dù trong lòng chúng rất yêu Nguyệt chủ tử,
nhưng người trong lòng Nguyệt chủ tử yêu thương nhất là Hiên Viên Diễm
không nghi ngờ rồi, huống chi hắn bị thương hôn mê đã nhiều ngày. Có thể
tranh cá to với ai, cũng không nên tranh với Hiên Viên Diễm. Bằng không,
nếu Nguyệt chủ tử tức giận, đừng nói giành con cá mập nhất, ngay cả con
cá nướng gầy nhất, e là nàng cũng không cho bọn nó ăn.

Thiên Cơ lão nhân hít mùi cá nướng trong gió, nuốt nước miếng "ừng

ực", vẻ mặt tham lam hỏi: “Nguyệt hài tử, còn bao lâu nữa mới có thể ăn
được?”

Quả nhiên Nguyệt hài tử không khoa trương, tay nghề nướng cá của

nàng thực sự là hạng nhất! Mặc dù bình thường ông rất thích nướng cá ăn,
nhưng mỗi lần đều nướng khét cá hoặc nửa chín nửa sống. Vì vậy, hôm nay
ngửi được mùi cá nướng của Nguyệt hài tử, đủ biết mùi vị ngon hơn cá
nướng của ông gấp trăm lần.

“Đừng nóng vội, rắc gia vị đặc chế lên rồi nướng trong thời gian nửa

chung trà nữa là có thể ăn rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.