ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 197

- Còn sao nữa, - người đàn bà cười khẩy, - chưa ai biết là nếu không có

tôi, liệu chồng tôi có trở thành được nhà thơ hay không?

Có lần gặp nhà thơ kia, Abutalíp nói:

- Anh nghe này, anh Kuxa, anh nhường cho tôi bà vợ của anh một tuần

thôi, tôi sẽ lập tức đoạt được giải thưởng Xtalin.

- Sao anh lại nói thế, anh Abutalíp, tôi đã sống gần bà ta mười năm mà

đến giải thưởng mang tên Khatgi Khaxum thôi, tôi cũng có được đâu!

- Thế thì anh hãy xin bà ta một tý tài năng.

Câu chuyện về Abutalíp và nàng Khatimát. Abutalíp thoạt đầu làm nghề

chăn cừu. Sau đó ông chuyển sang nghề hàn thiếc nhưng ông vẫn luôn
mang theo bên mình cây sáo của người mục đồng và thổi sáo những lúc rỗi
rãi. Nghề nghiệp ấy đưa ông hết làng này sang làng khác, và rồi một lần -
người thì nói ở Kuli, người thì nói ở Kumukhi, có một cô gái tên là
Khatimát mang chiếc bình cao hỏng đến gặp ông.

Abutalíp chữa chiếc bình đó rất lâu. Khi thì ông đặt chiếc bình sang một

bên rồi chậm rãi hút thuốc, khi thì ông đặt sang một bên rồi bắt đầu thổi
sáo, khi thì ông ngừng tay làm và kể cho Khatimát nghe đủ thứ chuyện thật,
chuyện bịa.

Khatimát giục ông sửa bình nhanh, nàng kêu lên:

- Ông vấn điếu thuốc ngắn ngắn thôi.

- Cô Khatimát đáng yêu ạ, bây giờ thì tôi sẽ vấn điếu thuốc dài một ácsin

để hút cho thật lâu.

Cuối cùng cô gái nổi cáu và Abutalíp đành phải trao lại chiếc bình cho cô

gái. Cả chiếc bình ánh lên mầu men bóng như mới. Abutalíp đã cố công làm
đẹp. Tuy nhiên, khi về nhà, cô gái vừa đổ nước vào bình thì nước đã chảy ra
ngoài cả. Tức giận đến phát khóc, cô gái lại đến gặp Abutalíp.

- Anh chữa bình cho tôi lâu thế, mà bây giờ nó lại bị chảy nhiều hơn cả

lúc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.